Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Người đứng chắn ở phía trước Nhan Như Ngọc đương nhiên chính là Vương Manh Manh vẫn còn đang tỉnh táo trong biệt thự. Lúc Nhan Như Ngọc ra ngoài ứng chiến, Vương Manh Manh vẫn luôn túc trực bên cạnh giường bệnh của Vương Lệ Trân, mãi đến khi một chiêu ngân châm thần diệu của Nhan Như Ngọc đã phá hủy hơn một nửa biệt thự, Vương manh manh mới nhìn thấy Nhan Như Ngọc toàn thân đẫm máu và cả đám người vừa nhìn đã biết không phải hạng tốt đẹp gì kia.

Cũng không biết lấy đâu ra dũng khí mà khi thấy đối phương muốn làm hại Nhan Như Ngọc, Vương Manh Manh không nghĩ ngợi gì liền cầm con dao làm bếp chạy ra, đứng chắn ngay trước mặt lão Trần.

Cho nên mới có một màn như vậy.

Vương Manh Manh đương nhiên sợ hãi, trận chiến của những người này không phải là những quyền cước bình thường, mà là những thần nhân phất tay một cái đã có thể biến cả căn biệt thự thành đống đổ nát. Vương Manh Manh thầm nghĩ những người này chỉ cần một ngón tay cũng có thể khiến cô hồn phi phách tán rồi, cô ta hiểu rõ đứng trước mặt họ cô chỉ như châu chấu đá xe mà thôi, nhưng cô ta vẫn lấy hết dũng khí để chạy ra, bởi vì cô ta không thể giương mắt nhìn người mình thích chết như vậy được.

Châu chấu đá xe cũng được, không biết lượng sức cũng xong.

Cô cứ như vậy đứng trước mặt Nhan Như Ngọc, không hề lùi bước, dù cho hai chân không ngừng run rẩy nhưng vẫn không muốn nhượng bộ.

"Cô nhóc ngốc nghếch này...", Nhan Như Ngọc nhỏ giọng mắng, rõ ràng hành động này chẳng khác nào kẻ ngốc, nhưng tại sao lại khiến trong lòng anh ta có một sự mừng thầm không muốn để người khác biết chứ. Đại khái là sống lâu như vậy rồi, đây là lần đầu tiên Nhan Như Ngọc trở thành đối tượng được người khác muốn bảo vệ, cảm giác này rất kỳ diệu, thậm chí có thể nói là một trải nghiệm mới lạ lần đầu trong đời.

Nhan Như Ngọc cảm nhận được điểm này, tự giễu nói: "Mình đúng thật là khó hiểu mà..."

"Ở đâu ra một cô nhóc thế này?", lão Trần nhìn Vương Manh Manh đang run rẩy nhưng vẫn giương đôi mắt đầy phẫn nộ nhìn hắn, cười ha ha hỏi.

Lư Bá đằng sau trả lời: "Theo như tài liệu điều tra thì có lẽ là con gái út của nhà họ Vương".

Nghe vậy lão Trần giật mình, len lén lùi về sau một bước nói: "Vậy có phải cô ta cũng có huyết mạch thực phượng không?"

Vừa nãy trước khi Nhan Như Ngọc hấp hối phi châm bước vào Thiên đạo đã khiến lão Trần sợ mất mật rồi, cho nên lúc này biết được cô gái này là em gái của Vương Lệ Trân thì đương nhiên sợ cô ta cũng có huyết mạch thực phượng. Đến lúc huyết mạch gì đó mà thức tỉnh thì cũng giống như một sát chiêu của Nhan Như Ngọc vừa nãy, hắn không phải là cao thủ cấp Thiên như Đỗ Cương Nghị, khả năng cũng sẽ có kết cục chẳng khác biệt gì với tên Từ Thụy đã chết thảm kia.

Lư Bá châm chọc nói: "Nếu như huyết mạch thực phương nhiều thế thì đã chẳng đáng giá như vậy rồi".

Lão Trần nghe vậy mới thở phào một hơi, biết mình đã lo xa, sau đó quay đầu lại hỏi: "Ông Đỗ, xử lý cô gái này thế nào đây?"

"Đem về", Đỗ Cương Nghị đã thay quần áo xong bình thản đáp.

Cái trò song tu này dù sao cũng phải hai bên cùng tình nguyện thì mới đạt được hiệu quả cao nhất. Đêm nay mặc dù là cưỡng ép đưa Vương Lệ Trân đi, nhưng chỉ cần đưa được về nhà họ Đỗ thì đương nhiên sẽ có cách khiến Vương Lệ Trân cam tâm tình nguyện hiến thân, Đỗ Cương Nghị khá có tự tin rằng Đỗ Sĩ Nguyên sẽ làm được. Dù sao cũng là lứa được lão Tổ Tông coi trọng nhất, bất luận là thiên phú võ đạo hay là bụng dạ tâm cơ đều rất xuất sắc, nhưng nếu như giết chết em gái của đối phương ở đây vậy thì đúng là đã tạo nên tử cục.

Vương Manh Manh hét to một tiếng để tự cổ vũ cho mình, như vậy mới khiến hai chân đang run như cầy sấy kia chịu nghe lời, nắm chặt con dao làm bếp trong tay xông về phía lão Trần, nhắm mắt chém lung tung, vô cùng lộn xộn, có lẽ lão Trần cảm thấy thật nực cười nên nhất thời chưa vội ra tay đánh ngất cô gái không tạo nên một chút uy hiếp gì này.

"Tôi giết chết ông, giết chết ông!", Vương Manh Manh gào thét, nếu như không làm như vậy để tạo thêm dũng khí cho mình thì có lẽ lúc này đến đứng cô ta cũng không đứng vững được mất.

Nhan Như Ngọc muốn mở miệng bảo Vương Manh Manh không cần lo cho anh, nhưng lại bất lực ho một tràng không ngừng, ho đến nỗi phun cả máu ra, bộ dạng vô phương cứu chữa. Một châm đó đã không phải chỉ là tổn thương bảy tám phần, mà gần như đã rút sạch chân khí của Nhan Như Ngọc, lúc này anh ta chỉ như ngọn đèn khô dầu trước gió, thổi nhẹ một cái là có thể dập tắt.

Lão Trần xem chán trò quậy rồi nên giơ bàn tay đầy vết chai sạn lên búng 'nhẹ' Vương Manh Manh một cái, cả người Vương Manh Manh bay ngược ra ngoài, mặt trái sưng vù lên, lão Trần không quan tâm đến cô gái này mà tiếp tục tiến về phía Nhan Như Ngọc.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!