Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Nhìn vào biểu cảm của Nhan Như Ngọc mà đoán thì có lẽ anh ta sẽ không gây khó khăn cho mình đâu nhỉ, dù sao những tài liệu thu thập được đều cho thấy rõ ràng anh ta và Long Thiên vẫn luôn đối đầu với nhau, tội gì phải vì một kẻ thù không đội trời chung mà mất mạng chứ.

Nhưng người tính không bằng trời tính, tính Nhan Như Ngọc này thường rất dễ nổi cáu chứ thực ra cũng khá yêu quý Long Thiên.

Khi Lư Bá chỉ còn cách đối phương khoảng năm bước chân, cuối cùng hắn cũng nghe được Nhan Như Ngọc nói gì, chỉ có ba chữ.

Đi chết đi.

Phù!

Lư Bá kinh hoảng, lập tức muốn lùi lại cách xa đối phương, một trận cuồng phong đột nhiên nổi lên, chân khí hào hùng bạo phát ra từ chỗ Nhan Như Ngọc, hàng trăm ngân châm chớp mắt hiện ra trước mặt Lư Bá, truy sát không chút nương tay, chiêu này dường như là sự phản kích đường cùng của Nhan Như Ngọc. Lư Bá biết đây là đòn sát thủ của đối phương, đến phòng ngự cũng không muốn phòng ngự nữa, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi tên khốn đáng phải chịu ngàn dao này.

Lão Trần và Từ Thụy ốc còn không lo nổi mình ốc, làm gì có công phu đi cứu Lư Bá đang bị ngân châm bao vây chặt kia chứ!

"Hỗn xược!"

Đỗ Cương Nghị dậm chân lao về phía trước, thong thả chớp mắt một cái đã đến phía sau lưng Lư Bá, giơ tay ra kéo Lư Bá sắp bị ngân châm đâm chết vứt về phía sau, sau đó hai tay xoay tròn, trở tay một cái đã bẻ gãy toàn bộ hàng trăm ngân châm kia!

Nhan Như Ngọc sắc mặt xám ngoét như tro tàn, Đỗ Cương Nghị thuấn bước đến trước mặt Nhan Như Ngọc, búng một ngón tay vào giữa trán anh ta.

Oanh!

Cả người Nhan Như Ngọc bay lùi về sau, cơ thể rơi xuống đất tạo ra một vết nứt cực lớn, dài khoảng hơn hai mươi mét, cuối vết nứt là Nhan Như Ngọc đang ngồi dưới đất, không ngã xuống nhưng đã trong tình trạng thất khướu chảy máu.

Cao thủ cấp Thiên chỉ cần một cái búng tay đã thần thông như vậy rồi, chẳng trách những đối thủ này lại chẳng sợ sệt gì.

Lục phủ ngũ tạng của Nhan Như Ngọc bị thương nặng, võ mạch cũng bị vỡ vụn một nửa, một quý công tử vốn phong độ phiêu diêu lúc này đã trở thành một người máu me bê bết.

Đỗ Cương Nghị cười lạnh nói: "Thằng nhóc thối tha, nếu không phải tiểu Nguyên nhà tôi thích tư sắc của cậu thì một búng vừa nãy cũng đủ khiến cậu tan thành mây khói rồi. Nếu như cậu còn không ngoan ngoãn chịu trói thành thật về làm đồ chơi thì đừng trách tôi băm nát cậu làm đồ ăn cho chó".

Nhan Như Ngọc vẫn ngồi tại chỗ, nhìn Đỗ Cương Nghị bình tĩnh nói: "Chỉ là bán cấp Thiên thôi mà, sao hả, thật sự cho rằng mình vô địch sao?"

Đỗ Cương Nghị sững sờ, giống như đã nghe được một câu chuyện nực cười, nói: "Mấy người trẻ tuổi các cậu cứ thích xuất khẩu cuồng ngôn, cho dù có như cậu nói, tôi chỉ là bán cấp Thiên thì sao, ít nhất cũng có một chữ thiên trong đó, một võ giả tu vi cấp Địa nhỏ bé như cậu thật sự cho rằng mình hóa rồng rồi sao? Ông đây có ý tốt mới cho cậu một con đường sống, một món đồ chơi bị đuổi giết thành cặn bã, nếu như không phải thấy cậu trông giống một cô gái thì tôi cũng không thương hoa tiếc ngọc như vậy đâu. Cho cậu một cơ hội cuối cùng, nếu còn cả gan dám làm bậy, rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt thì cậu chỉ có thể trở thành một đống huyết nhục mà thôi, bộ dạng đó không dễ nhìn đâu!"

"Ai nói tôi chỉ là cấp Địa?", Nhan Như Ngọc nở nụ cười lành lạnh.

Đỗ Cương Nghị đang cười nham hiểm nghe vậy lập tức thu lại nụ cười, vốn dĩ cho rằng tên nhóc miệng còn hôi sữa này sẽ quỳ gối xin tha mạng, chứ chưa từng nghĩ rằng anh ta có thể dẫn trước, trừng mắt run giọng hỏi: "Phi châm đã bước vào Thiên đạo?"

Ngân châm xuất hiện trước mặt Đỗ Cương Nghị, chân khí bàng bạc không hề thua kém gì với một châm vừa nãy của Đỗ Cương Nghị, thậm chí còn vượt qua rất nhiều.

Đỗ Cương Nghị không dám đắc ý nữa, không màng đến phong độ vội vàng quay đầu chạy trốn, ngân châm đuổi theo như cái bóng, cuồn cuộn nổi lên một trận gió lốc.

"Ông nội nó chứ, thằng nhóc khốn khiếp này lại không sợ chết dám vận chuyển võ mạch cưỡng ép bản thân lên thực lực cấp Thiên!"

Truyện full không bị ẩn mất một phần chỉ có tại mê truyện hot hoặc truyen.azz vì các bên khác là ăn cắp. Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Đỗ Cương Nghị mở miệng chửi bới, thấy không trốn thoát được nên đành đánh hai chưởng về phía trước, hai luồng chân khí va vào nhau khiến các cây đại thụ trong bán kính năm dặm đều bị quật gãy, ngay đến căn biệt thự trong núi cũng đã trở thành một đống đổ vỡ.

Ba người Lư Bá vẫn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy thiếu niên kiếm gỗ bay lùi về sau, cũng vội vàng bay theo dù chẳng rõ đầu cua tai nheo, nhưng đột nhiên có người đánh ra một chưởng, tóm chặt lại tên Từ Thụy phản ứng chậm nhất, Từ Thụy thấy không ổn, hét lớn nói: "Anh Đỗ xin tha mạng!"

Đỗ Cương Nghị không hề quan tâm đến lời cầu xin tha mạng của Từ Thụy, dùng lực kéo Từ Thụy chắn trước mặt mình.

Cơn lốc xoáy ngân châm cuồn cuộn khiến cơ thể Từ Thụy vỡ nát, đợi sau khi tất cả lắng xuống thì không thấy bóng dáng Từ Thụy đâu nữa, giữa sân chỉ còn lại một mình Đỗ Cương Nghị quần áo đã rách bươm mà thôi.

Ba người Lưu Công Cẩn may mắn không bị gặp vạ lây sau khi hạ xuống đất thì líu ríu kinh ngạc, một búng của Đỗ Cương Nghị đã rất trâu bò, nhưng màn ngân châm cuối cùng của vị quý công tử kia còn điêu luyện sắc sảo hơn, khiến cả ba người được mở mang tầm mắt.

Lưu Công Cẩn nhìn Nhan Như Ngọc ngồi bất động trên đất, lại thở dài một hơi nói: "Vẫn đúng là một người đàn ông chân chính".

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!