Phạm Thái Nhàn ngồi trước hồ lớn, không cần quay đầu lại cũng biết được đó là ai, cả cái đất Bắc Hải này không có giọng nói của người đàn ông nào khiến anh ta sởn cả gai ốc đến như vậy, ngoại trừ Đỗ Sĩ Nguyên. Đoán chừng là cái tên Đỗ Sĩ Nguyên này tu luyện tu nhiều đến mức giới tính của mình cũng bị đảo lộn rồi, một thằng đàn ông mà suốt ngày cứ hở miệng ra là người ta này người ta nọ, anh ta không thấy buồn nôn chứ Phạm Thái Nhàn tôi đây thấy kinh tởm lắm rồi.
Lão Quỷ đưa mắt nhìn Đỗ Sĩ Nguyên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, ông ta không dám lơ là mà vừa bắt đầu đã có tính toán, người dám chống lại hai vị cao thủ cấp Địa ra tay với Vương Lệ Trân thì không hề tầm thường, quả nhiên không nằm ngoài dự tính của ông ta. Lão Quỷ không phải người Bắc Hải, nhưng đã lăn lộn rất nhiều năm ở đây, tất nhiên là biết người nào nên dây vào người nào không. Mặc dù nhà họ Phạm ở Bắc Hải đủ hùng mạnh, nhưng vẫn còn tồn tại một số gia tộc mà ngay cả họ cũng phải nể mặt. Không nghi ngờ gì nữa, nhà họ Đỗ trước mặt chính là một trong số đó.
Có vô số gia tộc ở Bắc Hải, nhưng nói đến gia tộc lớn thực sự có thể giữ được phong độ và tồn tại hàng trăm năm thì chỉ có ba gia tộc đó là họ Phạm, họ Diệp và họ Đỗ. Trong số đó, nhà họ Diệp giàu nhất nước, nhà họ Phạm có một nửa sách quý và kinh thư võ thuật Hoa Hạ, còn nhà họ Đỗ lại nổi tiếng với đan dược và tu luyện, mỗi gia tộc đều có ưu điểm và thế mạnh riêng. Trong vài năm trở lại đây, cả ba đều nước sông không phạm nước giếng, thậm chí còn qua lại thăm hỏi lẫn nhau, liệu đêm nay họ có trở mặt với nhau không?
Phạm Thái Nhàn là dòng duy nhất của đời thứ ba nhà họ Phạm, ngay cả lão Quỷ có liều mạng cũng phải bảo vệ cậu chủ chu toàn, cho nên ông ta đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu người trước mặt dám tiến lên một bước, ông ta sẽ ra tay giết chết đối phương, còn việc xử lý như thế nào sau khi hành sự xong thì không đến lượt một tôi tớ như ông ta phải bận tâm đến, dù sao chỉ cần ông cụ Phạm còn sống thì nhà họ Phạm sẽ không bao giờ bị thiệt thòi.
“Các vị hương thân phụ lão, không cần phải căng thẳng như vậy, người ta không hề có ác ý, chỉ là tới tìm anh Phạm tán gẫu thôi mà, cho dù người ta có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám gây khó dễ cho dòng duy nhất của nhà họ Phạm đâu, đến lúc đó thật sự rơi vào tay người ta, há chẳng phải ông cụ Phạm sẽ khiến người ta phải trả giá bằng mạng sống của người ta sao”, Đỗ Sĩ Nguyên vừa nói vừa nhìn lão Quỷ như thể sắp đối mặt với kẻ thù nói.
Phạm Thái Nhàn vẫn không hề quay lại, mà nhìn về phía hồ nước và nói: “Tên gay họ Đỗ kia, nếu không có mặt tôi ở đây thì chuyện đêm nay coi như bỏ đi, nhưng vì tôi đã ở đây rồi, cậu không thể đưa người này đi được. Anh Phạm tôi đây không giỏi đánh nhau nhưng có phải liều mạng đi chăng nữa cũng sẽ không để cậu đạt được. Nếu cậu không tin thì có thể thử xem sao”.
“Chỉ vì một tên Long Thiên thôi mà để nhà họ Phạm và nhà họ Đỗ kết thù với nhau liệu có đáng không? Ở Thủ Đô, Long Thiên Tượng còn không được coi là một tay che trời thì huống gì ở cái đất Bắc Hải, ông của người ta quả thực là không xem ông ấy ra gì, anh Phạm, đừng trách người ta không nhắc nhở anh một câu, anh đại diện không phải chỉ cho mình anh. Nếu chuyện này khiến nhà họ Đỗ và nhà họ Phạm có xích mích với nhau, anh có gánh nổi trách nhiệm này không chứ?”, Đỗ Sĩ Nguyên chậm rãi nói.
Phạm Thái Nhàn lắc đầu nói: “Tối nay tôi đến đây, không liên quan gì đến nhà họ Phạm và nhà họ Đỗ, đơn giản chỉ là có người giao phó Vương Lệ Trân cho tôi. Tôi không thể khoanh tay đứng nhìn, cậu không cần phải khuyên một người có tính khí nóng nảy như tôi đâu, lão Quỷ, tiễn khách!”
Lão Quỷ nhận được lệnh thì lập tức xông về phía Đỗ Sĩ Nguyên, đòn công kích thủ thế đã lâu của lão già sắp đạt được địa Cấp này nhất định không phải chuyện đùa, chỉ thấy nắm đấm trên tay phải của ông ta đã hội tụ một luồng chân khí có thể dời núi lấp biển đấm thẳng vào cổ họng của Đỗ Sĩ Nguyên, đương nhiên ý định ban đầu của ông ta chỉ là khống chế, không muốn đe dọa đến tính mạng của đối phương, cho nên lúc động thủ có phần chừng mực.
Theo như ông ta thấy, tên công tử bột có vẻ yếu đuối này chắc chắn không tránh được đòn tấn công như đại bàng bắt gà này của mình và kết quả đúng như ông ta mong đợi, tay ông ta nắm chặt lấy cổ họng của Đỗ Sĩ Nguyên, nhưng kỳ lạ thay, đáng ra là một chiêu khống chế được kẻ địch, nhưng nay lại xuyên qua một cách khó hiểu, như thể ông ta chưa chạm vào được cơ thể của anh ta vậy.
“Cái quái gì vậy?”, lão Quỷ ngây người ra, quay đầu lại nhìn thì phát hiện Đỗ Sĩ Nguyên đã đi về phía Phạm Thái Nhàn như chỗ không người.
Phạm Thái Nhàn đứng lên, đối mặt với Đỗ Sĩ Nguyên, chân tiến lên một bước, thi triển chiêu thức chạy trốn của Lục Bộ Bắc Đẩu, trong nháy mắt liền biến mất ở chỗ cũ và phóng về phía bên phải, bóng dáng nhanh như vũ bão.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!