Ngay đến Nhan Như Ngọc trước nay luôn bình tĩnh, lúc này cũng phải kích động nói: "Long Thiên à Long Thiên, quen biết anh lâu như vậy rồi, đến nay tôi mới biết anh là một tên điên. Mấy năm anh ở Quỷ Môn, đánh chết cũng không chịu học bất cứ công pháp nào, ngay từ đầu đã yêu cầu xin được giữ lại nguyên trạng ban đầu, việc không thể hiểu rõ được đó, tôi không biết là do sự sắp xếp trong nhà anh, hay là ý muốn của anh, nhưng nếu như bây giờ anh thật sự bảo Công Tôn vô địch dùng ngoai lực giúp anh thăng cấp lên cấp Thiên, vậy chẳng khác nào mấy năm nay anh đã chịu khổ công cốc rồi. Còn nữa, rốt cuộc anh có nghe rõ lời tôi nói hay không, giúp Vương Lệ Trân ép độc, anh sẽ chết đó, hiểu không? Một trăm phần trăm chắc chắn sẽ chết".
"Tôi có tai mà, tôi nghe rất rõ", Long Thiên trừng mắt nhìn Nhan Như Ngọc còn kích động hơn cả anh một cái. Có lẽ đây là lần đầu tiên anh thấy Nhan Như Ngọc mất bình tĩnh như vậy trong suốt mấy năm quen biết anh ta.
Cũng khó trách Nhan Như Ngọc lại như vậy, dựa trên những quan sát của anh ta về Long Thiên mấy năm nay, sở dĩ anh có thể không cần dùng đến bất cứ công pháp nào để cưỡng ép thăng cấp lên cấp Địa đều là dựa vào những lần bạo phát tiềm lực trong mỗi lần chết đi sống lại. Phải biết rằng để thăng cấp được lên cấp bậc này, bất cứ nhiệm vụ nguy hiểm nào anh cũng đều thực hiện, căn bản chính là giống như đi trên dây thép thập tử nhất sinh vậy, ép bản thân phải từng bước từng bước phát triển lên. Thế nhưng hiện giờ chỉ vì một người phụ nữ mà anh lại định vứt bỏ sự nỗ lực mấy năm nay, ngay đến người ngoài như Nhan Như Ngọc cũng không nỡ, mà bản thân anh nỡ sao?
"Hơn nữa con đường tôi đi là con đường Bá đạo, vốn dĩ đã phải nghịch thiên mà đi rồi, sớm muộn gì cũng phải đối mặt với thiên kiếp, dù không có chuyện của vợ tôi, thì sớm muốn gì cũng phải đối mặt thôi", Long Thiên nói.
Nhan Như Ngọc kinh ngạc nói: "Công Tôn vô địch bảo anh tu Bá đạo, không tu Nhân đạo sao?"
"Anh thấy người như tôi phù hợp tu luyện Nhân đạo sao?", Long Thiên hỏi ngược lại.
Nhan Như Ngọc câm nín, sao người nào của nhà họ Long này cũng kỳ quái như nhau vậy, mấy năm trước thì xuất hiện một Cừu Đông Thanh đã bước chân vào cấp Địa náo loạn Quỷ Môn, bây giờ lại xuất hiện một Long Thiên nói tu hành Bá đạo, Hoa Hạ này đúng là nơi tàng long ngọa hổ, kẻ thần kinh cũng ẩn dật nhiều vô số kể.
Trong tu hành võ đạo, tổng cộng có sáu đạo, ngoài trừ Thiên đạo chính thống ra thì còn có Nhân đạo, Nho đạo, Bá đạo, Ma đạo, Phật đạo, nhưng từ cổ chí kim, nghịch thiên tu hành có mấy người có thể tu thành chính quả chứ?
Đặc biệt là Bá đạo, là đạo gần như đã mai một không còn dấu vết, chỉ dựa vào niềm tin mãnh liệt của một tay vô địch thiên hạ đã muốn trở thành cao thủ cấp Thiên sao? Rốt cuộc Long Thiên lấy đâu ra sự tự tin này vậy, cho rằng anh có thể lĩnh hội được Bá đạo, một bước trở thành bá vương duy nhất trên đời này sao?
"Tôi không quan tâm anh tu đạo gì, tóm lại anh muốn chết thì tôi cũng không cản, tôi đồng ý với anh, ba ngày này tôi sẽ giúp anh chăm sóc Vương Lệ Trân, không ai có thể động được đến một sợi tóc của cô ấy, trừ khi tôi chết", Nhan Như Ngọc hiểu tính khí của Long Thiên, có khuyên thêm cũng vô dụng.
Long Thiên cười nói: "Có câu nói này của anh là tôi yên tâm rồi".
"Anh định lúc nào đi?", Nhan Như Ngọc hỏi.
Long Thiên nhìn thời gian rồi trả lời: "Tối nay".
"Muộn thế này rồi, bây giờ cũng không có chuyến bay đi thủ đô đâu, anh đi thế nào?", Nhan Như Ngọc nhìn Long Thiên như nhìn một tên ngớ ngẩn vậy.
Long Thiên cũng không giải thích, mà rút điện thoại ra gọi, vừa kết nối được, Long Thiên không vòng vo mà tực tiếp nói: "Bà nội, con muốn về nhà".
Vị lão Phật gia vốn đã đi ngủ kia vừa nghe thấy thằng cháu đích tôn nói vậy thì lập tức hiền hậu nói: "Được, bà kêu Thiên Tượng chuẩn bị một chuyên cơ riêng, con gọi cả Đông Thanh cùng về nữa".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!