Không ai có thể ngờ được, ngay cả Đỗ Sĩ Nguyên có vẻ như đã bị trúng một đao cũng thực sự không dám tin Long Thiên lại dám ra tay với anh ta đúng lúc này. Chưa kể đến sát thủ kiếm gỗ được thuê về với giá cao kia nữa, vừa nãy anh ta còn nói có hai cao thủ cấp Địa đang quan sát ở cách đó không xa, thế mà anh vẫn không chút do dự phi một đao xuyên qua người anh ta, rất tự tin cho rằng anh và Cừu Đông Thanh có thể thoát khỏi vòng vây của ba đại cao thủ sao? Có vẻ cũng quá xem thường nhà họ Đỗ rồi, mấy tên tay sai do nhà họ Đỗ bồi dưỡng lên không phải dễ đối phó đâu.
Thú vị đấy.
Đỗ Sĩ Nguyên trúng một đao không tức giận mà còn cười, giơ một ngón tay cái lên, thân hình biến mất, rõ ràng đây chỉ là chướng nhãn pháp mà thôi, không nằm ngoài dự đoán của Long Thiên và Cừu Đông Thanh. Sau khi Đỗ Sĩ Nguyên tàng hình, cũng không thấy hiện thân mà chỉ thản nhiên để lại một câu nói: "Cậu chủ Long rất man, tôi rất thích, lần sau gặp sẽ chơi với anh!"
Long Thiên rùng mình, tên biến thái nam không ra nam nữ không ra nữ này không phải đã nhìn trúng mình rồi đấy chứ, mặc dù anh cũng khá đẹp trai nhưng không phải dạng bisexual, đặc biệt là bị kẻ yêu thích thuật song tu nhìn trúng thì thật sự thấy rất ghê tởm. Vừa nghĩ đến tên bệnh hoạn này dám có ý đồ với vợ mình, Long Thiên lại cảm thấy một đao vẫn chưa hết giận, tốt nhất phải đâm thêm vài đao nữa mới coi như hồi vốn.
Đối với Long Thiên mà nói, anh đếch thèm quan tâm anh ta là đại thiếu gia của nhà họ Đỗ hay cái gì, dù sao trước giờ anh vẫn là một tay sát thủ mẫn cán, làm việc không bao giờ quan tâm đến hậu quả, trời cao thì mặc sức chim bay, anh ta có thể tìm anh gây sự sao? Cho dù bây giờ có về Bắc Hải thì anh cũng không sợ, Long Thiên Tượng vẫn có khả năng dọn rác cho anh, cho nên giết một tên đại thiếu gia nhà họ Đỗ cũng chẳng có gì to tát, hơn nữa vì để đỡ nhàm chán, Long Thiên cũng đã đặt ra cho mình một mục tiêu khi về Bắc Hải rồi.
Giết mười tên cao thủ cấp Huyền, ba tên cao thủ cấp Địa, và thêm một tên cao thủ cấp Thiên.
Trước mắt mà nói, đã hoàn thành điều kiện đầu tiên trong công cuộc cứu viện Lữ mập rồi, còn thiếu hai điều nữa. Tên Đỗ Sĩ Nguyên đó dám xuất hiện ở đây, đương nhiên Long Thiên cũng không muốn bỏ qua cơ hội này, dù sao cũng không dễ dàng gì để gặp được cao thủ cấp Địa. Có điều không ngờ tên khốn này lại thận trọng như vậy, dùng cả chướng nhãn pháp. Vậy thì chỉ có thể giết tên thanh niên trước mắt thôi, dù sao thanh kiếm đó của anh ta cũng coi như đã đạt đến sức mạnh cấp Địa rồi.
Long Thiên nghĩ đến đây thì nhìn qua Lưu Công Cẩn vẫn đang ôm bụng, nhếch miệng cười lạnh một tiếng.
Lưu Công Cẩn giật mình, anh ta không có chướng nhãn pháp như Đỗ Sĩ Nguyên, vốn tưởng rằng Đỗ Sĩ Nguyên sẽ hiện thân để phối hợp cùng với mình, không ngờ sau khi bị đâm một đao thì đã chạy mất dép rồi, còn nói cái gì mà có hai cao thủ cấp Địa bảo vệ bên cạnh, vừa nghe đã biết là chém gió dọa người rồi, nếu như thật sự có thì anh ta việc gì phải bỏ chạy như thế. Cho nên lúc này Lưu Công Cẩn không còn thiện chiến nữa, mặc dù điều kiện mà nhà họ Đỗ đưa ra rất hấp dẫn, nhưng dù thế nào anh ta cũng phải lo cho cái mạng của mình chứ, tay chơi hai thanh đao này muốn bao nhiêu âm hiểm có bấy nhiêu âm hiểm, đã ở cơ dưới rồi mà tiếp tục ở lại thì nói không chừng sẽ không thể thoát được.
Lưu Công Cẩn toát mồ hôi chân, anh ta không muốn vì một cuốn bí tịch kiếm thuật mà trở thành kẻ bị vứt bỏ của nhà họ Đỗ, hơn nữa là Đỗ Sĩ Nguyên đã vứt bỏ anh ta trước, anh ta tội gì phải liều mạng chứ. Vẫn còn một con rắn độc đang nhìn chằm chằm như hổ rình mồi bên cạnh kìa, thế là Lưu Công Cẩn mặt dày nói: "Hôm khác sẽ đến xin thỉnh giáo!"
"Bài này có vẻ cũ quá rồi nhỉ?", Long Thiên không ngờ đối phương lại trực tiếp rút lui như vậy, vốn tưởng rằng tay thanh niên kiếm gỗ này có chút khí phách, hóa ra cũng chỉ là một tên rùa rút đầu thôi.
"Xin tạm biệt ở đây", Lưu Công Cẩn thu lại thanh kiếm gỗ nói.
Long Thiên gật đầu nói: "Được thôi".
Lưu Công Cẩn nói: "Người anh em, anh đừng như vậy, đã nói xong rồi thì thu đao lại đi, đừng lãng phí chân khí nữa".
Thanh đao trong tay Long Thiên tan biến, dường như đúng là không có ý định ra tay nữa.
Lưu Công Cẩn lại nói: "Hay là anh đi trước đi, tôi ở lại ngắm cảnh một chút".
Vẻ mặt Long Thiên ôn hòa nói: "Cậu đi trước đi, tôi đánh đấm xong nên hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một lát, đi không nổi nữa rồi".
"Đây là phép lịch sự, nếu tôi đã không bằng anh thì anh vẫn nên đi trước".
"Không sao, không sao đâu, cậu đi trước đi".
"Người anh em, anh để tay phía sau làm gì vậy, đao lại xuất hiện rồi à".
"Hả? Thói quen thôi, bỏ qua nhé, đừng để tâm nhé, tôi không có ý đồ xấu nào đâu ".
"Anh không đi thì tôi cũng không đi".
"Tên nhóc cậu cũng già mồm quá nhỉ, nếu tôi đã đồng ý thì sẽ không ra tay sau lưng, cậu yên tâm, tôi tuyệt đối không làm chuyện thiếu đạo đức như vậy đâu".
"Nhưng vừa nãy anh cũng đâm một đao sau lưng Đỗ Sĩ Nguyên đó".
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!