Cừu Đông Thanh mặt không biến sắc, 50 triệu nhân dân tệ với tập đoàn Tượng Quốc chỉ như cây me rụng lá, chỉ cần cô ta gọi một cuộc điện thoại là có thể điều động được số tiền này, cô ta không cảm hề cảm thấy bị tổn thất, chỉ cần Long Thiên đồng ý, đừng nói là năm mươi triệu, cho dù là năm trăm triệu, hay thậm chí năm tỷ, Cừu Đông Thanh cũng có thể kiếm cho anh, vì trái tim cô ta đã trao cho chàng trai luôn ân cần giúp cô ta xoa bóp mỗi lần bị đau bụng này từ lâu rồi. Giữa bọn họ, thứ không quan trọng nhất cũng chính là tiền.
Đỗ Sĩ Nguyên không ra giá nữa mà ngồi nhìn Long Thiên ngẫm nghĩ, một tình địch chịu chơi như vậy thật sự khiến anh ta hoàn toàn mất hết hy vọng.
“50 triệu, thành giao”, người chủ trì gõ tiếng búa cuối cùng sau ba tiếng búa liên tiếp để xác nhận.
Cả khán đài im bặt, không gian bỗng nhiên rơi vào tĩnh lặng.
“Tôi không có tiền”, Long Thiên thành thật nói, giọng nói không to, nhưng trong bầu không khí không chút tạp âm này, nó lại không khác gì tiếng sấm nổ.
Cừu Đông Thanh phì cười, quả nhiên vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Long Thiên ra cái giá này chỉ vì muốn kích động Đỗ Sĩ Nguyên hét giá cao hơn, nhưng không ngờ anh ta lại rút lui. Chờ đến khi thu hút đủ sự chú ý anh lại thốt ra một câu ‘không có tiền’, đúng là rất phù hợp với phong thái của cậu chủ nhà họ Long, nhưng vấn đề là, anh còn mặt dày nói: "Anh Đỗ, anh thật không có thành ý, tôi không chơi với anh nữa, viên ngọc này tôi nhường cho anh, sau khi đổi tên tôi sẽ tặng thêm cho anh một cái đồng hồ nữa, coi như thầu một được hai".
Trong trường hợp này mà vẫn có người giở trò được, mọi người cũng coi như được một phen mở mang tầm mắt. Họ thực sự bái phục độ dày của da mặt anh, đặc biệt là bộ dạng không chút ăn năn hối hận đó, điều này chứng tỏ anh không đề coi cậu chủ nhà họ Đỗ ra gì, quả là dũng cảm. Dù họ nói xấu sau lưng Long Thiên thế nào thì hôm nay anh vẫn thắng đậm, cho cậu chủ Đỗ một cái tát đau điếng ở một bữa tiệc toàn là ông lớn của Bắc Hải. Dù kết quả ra sao, đây cũng là một đề tài đáng để lưu danh muôn đời, như vậy cũng đã đủ lắm rồi.
Diệp Yêu Tinh không mặt dày như Long Thiên, nhưng cũng đành chấp nhận bị ép ra ngoài làm người giảng hòa nói: "Nếu anh Long không mang đủ tiền, vậy viên ngọc này sẽ được bán với giá 20 triệu cho anh Đỗ".
Đâm lao thì phải theo lao, lúc đầu Đỗ Sĩ Nguyên hét giá 20 triệu là vì định khi bên kia ra giá cao hơn anh ta sẽ từ từ tăng tiếp, nhưng không ngờ đối phương lại manh động như vậy, không cho anh ta cơ hội tiếp tục ra giá, hét một lần tới 50 triệu. Theo anh ta, viên ngọc này đến mười triệu còn chẳng đáng, nếu đối phương đã muốn coi tiền như rác, anh ta cũng không cản. Nhưng anh ta đã hoàn toàn đánh giá thấp độ mặt dày của đối phương. Một câu ‘Tôi không có tiền’ cộng thêm sự trợ giúp của Diệp Yêu Tinh, tự mình phải nhảy vào cái hố do chính mình đào ra liệu có thể không tức chết sao?
Con người Long Thiên chính là như vậy, anh khiến tôi thấy khó chịu tôi sẽ khiến anh phải khó chịu gấp nhiều lần, chỉ cần có thể làm cho đối phương cũng cảm thấy khó chịu thì dù phải làm tổn thương cả nghìn người cũng không thành vấn đề.
Đỗ Sĩ Nguyên không dám nói ‘Tôi không có tiền’ như Long Thiên, dù sao loại thủ đoạn ăn may này cũng chỉ dùng được một lần, nếu dùng hai lần sẽ gặp bất lợi, hơn nữa Đỗ Sĩ Nguyên không có thói quen bắt chước người khác. Bề ngoài thì trông có vẻ rất thản nhiên nói một câu ‘Không thành vấn đề’, nhưng thật ra trong lòng đang muốn băm vằm Long Thiên ngay lập tức.
Diệp Yêu Tinh thở phào nhẹ nhõm, cô ta vẫn sợ Đỗ Sĩ Nguyên không nuốt trôi được cục tức này mà tìm đến Long Thiên thì phiền phức to. Đây là đâu? Một bữa tối trên du thuyền có hàng trăm người tham dự. Lúc đầu không biết thân phận của hai bên thì không sao, nhưng sau khi đã biết rồi, mà còn xảy ra một trận chiến tay đôi như giữa Sao Hỏa và Trái Đất thì không náo động cả bầu trời mới là lạ.
Long Thiên mỉm cười đứng dậy, nhìn Diệp Yêu Tinh với ánh mắt áy náy rồi dẫn Cừu Đông Thanh rời khỏi hội trường, hoàn toàn phớt lờ những lời bàn tán phía sau của mọi người. Cừu Đông Thanh không cảm thấy xấu hổ. Nếu anh thực sự mua viên ngọc đó với giá 50 triệu, bị người khác nghĩ là coi tiền như rác thì mới thật sự là mất mặt. Trận này cùng lắm là coi như hòa, dù sao cũng lấy lại được mặt mũi rồi, viên Hòa Điền Ngọc này cũng không phải độc nhất vô nhị, hơn nửa năm nữa mới đến sinh nhật của bà cụ, vẫn còn rất nhiều cách để có được nó.
Người chủ trì buổi đấu giá đã được Diệp Yêu Tinh căn dặn trước lập tức thừa cơ hành động, một màn phong ba tưởng chừng sẽ rơi vào bế tắc lại chuyện lớn hóa nhỏ, tuy không phù hợp với quy tắc của buổi đấu giá nhưng dù sao cũng là làm từ thiện, hơn nữa còn có các ông lớn chống lưng, vì vậy cuối cùng viên Hòa Điền Ngọc đó đã thuộc về Đỗ Sĩ Nguyên, cũng coi như vẹn cả đôi đường, có điều với một số người thích hóng chuyện hẳn là sẽ cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng dù sao đi nữa, Long Thiên và Cừu Đông Thanh chắc chắn sẽ là hai cái tên sáng nhất giới thượng lưu ở Bắc Hải đêm nay.
Sau khi xuống du thuyền, Cừu Đông Thanh vui vẻ nói: "Cậu không có tiền, nhưng tôi có".
Long Thiên cười nói: "Chỉ là tôi không ưa cái tên nam không ra nam nữ không ra nữ đó thôi. Hơn nữa, nếu tôi mua viên Hòa Điền Ngọc đó với giá 50 triệu, chắc chắn sẽ bị bà nội mắng té tát, dù sao sau này kiểu gì cũng sẽ phải đụng độ với anh ta mà, viên ngọc đó trở thành chiến lợi phẩm là tốt nhất".
“Cậu thật sự định đối đầu với nhà họ Đỗ chỉ vì Vương Lệ Trân sao?”, Cừu Đông Thanh tò mò hỏi.
Long Thiên gật đầu nói: "Trời cao đất rộng, vợ luôn là nhất mà".
Vì chỗ đậu xe rất xa còn bữa tiệc thì vẫn chưa kết thúc nên Long Thiên và Cừu Đông Thanh cùng đi dạo, hai người cứ đi thẳng về phía trước, cách du thuyền cũng đã được mấy trăm mét, bến cảng vào lúc gần khuya có vẻ yên tĩnh hơn một chút, Long Thiên đang định nhân lúc thiên thời địa lợi này để lợi dụng Cừu Đông Thanh thì anh đột nhiên cau mày nhìn về phía trước.
Cách đó không xa, một thiếu niên trẻ tuổi với một thanh kiếm gỗ dắt ở eo chậm rãi bước tới, anh ta chính là người đàn ông ăn mặc khác biệt anh đã gặp ở nhà hàng Bắc Uyển.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!