"Không nói ngoa đâu, Diệp đại tiểu thư trong mắt tôi cũng là một lò luyện dược cực phẩm", Đỗ Sĩ Nguyên âm trầm nói.
Chuyện nhà họ Đỗ thích song tu là một bí mật được công khai trong cả giới thượng lưu, Diệp Yêu Tinh nhìn người đàn ông đầy yêu khí kia, cười nói: "Nếu đã như vậy thì cậu chủ Đỗ việc gì phải cực khổ tìm Vương Lệ Trân chứ, chỉ cần một câu nói của anh thì Khuynh Thành cũng không kém gì Vương Lệ Trân đâu".
Tiện nhân đúng là tiện nhân, những lời nói tục tĩu như vậy cũng có thể nói ra được, đúng là mất mặt nhà họ Diệp!
Diệp Hạo Phong mặc dù trong lòng rất bực bội, nhưng ngoài mặt vẫn cười nói: "Tôi làm sao mà nỡ nhìn vậy chứ, em trai còn chưa được ngắm đủ mà, sao có thể tặng chị gái cho người khác chứ".
Đỗ Sĩ Nguyên đương nhiên có thể nhìn ra được suy nghĩ trong lòng của Diệp Hạo Phong, tên nhóc này xem ra là có suy nghĩ không an phận với Diệp Yêu Tinh. Việc này trong mắt người thường chính là chuyện loạn luân xằng bậy, nhưng trong mắt nhà họ Đỗ thì không có gì lạ. Đỗ Sĩ Nguyên sinh ra ở nhà họ Đỗ, ngay đến luân thường đạo lý cơ bản cũng không có nên từ lâu đã coi như chuyện bình thường. Có điều lần này lão tổ tông đúng là phát lòng từ bi, thưởng huyết mạch thực phượng của mình cho anh ta, đương nhiên Đỗ Sĩ Nguyên hiểu rõ, bên ngoài thì là thưởng cho anh ta, nhưng thực sự có đến tay được hay không thì là chuyện khác, dù sao từ trước đến nay lão tổ tông này cũng là một lão già không biết xấu hổ cứ thấy có kẽ hở là sẽ tìm cách để chui.
Đỗ Sĩ Nguyên cười nói: "Tôi cũng muốn vậy mà, chỉ có điều lão tổ tông đã dặn dò kỹ, không phải vị chủ tịch của nhà họ Vương đó thì không được, giờ chẳng phải đã biết cô Diệp là bạn thân của cô Vương rồi sao, lần này đặc biệt đến là để mong cô Diệp có thể ra mặt làm cầu nối giúp".
"Sao có thể chứ, Tần Tung Hoành ra tay thất bại nên lại đổi sang chiến thuật đi đường vòng sao? Nhà họ Tần hắn phụ thuộc vào nhà họ Đỗ các anh, nhưng không có nghĩa rằng nhà họ Diệp chúng tôi cũng phải nể mặt mũi nhà anh", Diệp Yêu Tinh cười lạnh nói, cô ta quả thực là một người phụ nữ đặt lợi ích lên đầu, nhưng bảo cô ta đẩy Vương Lệ Trân vào biển lửa thì ít nhất cũng phải đưa ra một cái giá khiến cô ta hài lòng chứ. Chỉ dựa vào lời nói suông đã muốn bà đây ra tay giúp đỡ, đừng có mơ.
Đỗ Sĩ Nguyên vui vẻ nói: "Nhà họ Đỗ có một vài mối làm ăn đời thường, chỉ cần cô Diệp gật đầu thì sẽ giao toàn bộ cho cô quản lý, ngoài tiền mặt ra thì chúng tôi cũng sẽ tặng ba viên đan dược cho cô Diệp, một viên có thể khiến phụ nữ giữ mãi được vẻ thanh xuân, một viên có thể khiến đàn ông quỳ gối, còn một viên có thể khiến võ giả cấp Huyền tăng tám mươi phần trăm khả năng thành công bước vào cấp Địa".
Diệp Yêu Tinh vẻ mặt vô cảm, nhưng Diệp Hạo Phong lại tỏ ra vô cùng kinh ngạc và vui sướng, tiền đối với nhà họ Diệp mà nói chỉ là càng nhiều càng tốt, nhưng đan dược của nhà họ Đỗ mới là thứ vô giá, đặc biệt là viên cuối cùng. Trong giới võ giả đều biết, cấp Huyền và cấp Địa cách nhau một trời một vực, bước qua được tự nhiên sẽ trở thành cao thủ. Nhưng đa số cả đời cũng chỉ có thể dừng chân ở cấp Huyền, anh ta cũng là một cao thủ cấp Huyền thượng phẩm, nếu như có viên đan dược này bổ trợ thì việc bước vào cấp Địa chỉ là chuyện ngày một ngày hai.
Nghĩ đến đây, Diệp Hạo Phong cũng không còn phản cảm với tên đàn ông toàn thân đầy yêu khí này như lúc đầu nữa. Diệp Yêu tinh cười khẩy một tiếng rồi nói: "Đúng là giống một câu nói, bán cái gì cũng không bằng bán chị em, một vốn bốn lời".
"Khuynh Thành phải đi xử lý vài chuyện lặt vặt trước, sẽ trả lời cậu chủ Đỗ sau", Diệp Yêu Tinh lắc mông rời đi.
Đỗ Sĩ Nguyên cũng không vội, nhìn về phía mà Diệp Yêu Tinh vừa nhìn, nheo mắt hỏi: "Long Thiên đúng không, tôi thật muốn xem hắn có thể qua được đêm nay hay không đây?"
"..."
Ở đại sảnh, Cừu Đông Thanh giáng một cái bạt tai cực kỳ ngầu và cực kỳ hả giận, Cừu Đông Thanh rất ít khi xắn tay áo chấp vặt những người như vậy, nhưng Hạ Tiểu Man lại dám mắng người đàn ông của cô ta, vậy Cừu Đông Thanh cũng không quan tâm đối phương có phải là một con nhóc chưa hiểu chuyện hay không, lúc đáng dạy dỗ thì sẽ không hề nương tay. Nữ yêu đao này đương nhiên có đủ thông minh để từ từ đùa chết nhà họ Hạ, nhưng cô không có thời gian, cũng không có hứng, chi bằng cho một bạt tai cho sướng.
Hạ Tiểu Man dường như không ngờ được rằng Cừu Đông Thanh sẽ cho cô ta một cái bạt tai trước mặt nhiều người như vậy, nhà họ Hạ cô ta tuy rằng không bằng những gia tộc lớn như nhà họ Tần hay nhà họ Diệp, nhưng ở Bắc Hải này cũng coi như là gia tộc cấp một, nào đã từng phải chịu sự oan ức như vậy bao giờ, nên lập tức đỏ mắt nói: "Cô dám đánh tôi, cô biết tôi là ai không?"
"Tôi không cần biết, cho dù cô có là chủ nhân của du thuyền này thì cái tát này nên đánh tôi vẫn phải đánh", Cừu Đông Thanh lạnh lùng cười nói.
Lúc Cừu Đông Thanh đi lấy đồ uống cho Long Thiên thì đã nhìn thấy đám người vênh váo tự đắc đứng trước mặt Long Thiên, chỉ chỉ trỏ trỏ vào người đàn ông mà cô ta yêu, biểu cảm trên mặt và ánh mắt đùa cợt coi thường lúc đó đã khiến cô ta rất khó chịu rồi. Đến lúc cô ta tới thì lại nghe được những lời mà đám người này nói, đúng lúc bắt ép Long Thiên phải xin lỗi thì cô ta đã hoàn toàn phẫn nộ.
Long Thiên không để ý đến thể diện của mình, nhưng Cừu Đông Thanh để ý, bất luận là ai chỉ cần dám mắng chửi Long Thiên trước mặt cô ta, thì Cừu Đông Thanh cũng sẵn sàng dẵm nát sự tự tôn mà họ giữ như báu vật dưới chân.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!