"Việc này tôi chỉ có thể nói là sẽ cố hết sức thôi", Long Thiên ước gì Vương Manh Manh cả ngày cứ quấn lấy Nhan Như Ngọc, như vậy thì anh và vợ mới có nhiều cơ hội để tiếp xúc hơn. Hơn nữa có thể khiến Nhan Như Ngọc rơi vào thế khó, màn kịch hay này Long Thiên vẫn chưa được xem đã, sao có thể khiến nó chết ngay từ trong thai nghén chứ.
Sau khi Nhan Như Ngọc đồng ý thì Long Thiên mới coi như hoàn toàn yên tâm, gọi điện cho chị con dâu kia, biết cô ta từ khi còn nhỏ đã có thói quen dậy sớm, cuộc điện thoại của Long Thiên vừa hay gọi tới lúc Cừu Đông Thanh vừa đi chạy bộ buổi sáng về, dường như đã đoán được trước rằng Long Thiên sẽ gọi điện tới nên liền nói luôn đã làm xong bữa sáng cho hai người rồi.
Long Thiên cười, nói chị Đông Thanh vẫn không cần đoán cũng biết trước như vậy.
Vương Manh Manh đúng lúc định ra ngoài thì đã nhìn thấy Quả ớt nhỏ tới đón cô ta đi học cùng, anh vào thẳng vào vấn đề, nói: "Người như Nhan Như Ngọc đúng là rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt, Vương Manh Manh, anh đã quen biết tên lang băm này nhiều năm rồi, người như anh ta chính là thích đi vào chỗ bế tắc đó, không biết hối hận là gì. Cho dù có làm sai chuyện gì thì cũng không đau lòng để ý đâu, vì đẹp mã nên chẳng bao giờ chủ động. Chuyện tình cảm nam nữ thì lại càng như cái khúc cây khô, em muốn ở bên cạnh anh ta thì phải mặt dày theo đuổi anh ta, thủ đoạn nào cũng phải thử, chỉ có kéo anh ta xuống thì em mới có cơ hội, nếu không một người trên trời một người dưới đất thì ngoài việc ngước mắt lên nhìn từ xa thì chẳng làm gì được nữa".
Vương manh manh không ngờ tay anh rể tùy tiện này lại giúp mình nghĩ kế, trong lòng thế mà lại có chút thiện cảm, phá lệ cảm kích nói: "Cảm ơn anh rể".
"Đừng khách sáo, mặc dù tính khí anh ta cổ quái, nhưng tuyệt đối là một người đàn ông tốt", Long Thiên cười nói, Đại Vũ trị thủy không phải phòng còn hơn chống sao, thay vì đối đầu với Vương Manh Manh thì chi bằng bán cho cô ta một ân tình còn hơn.
Sau khi nói chuyện với Vương Manh Manh xong, Long Thiên lái chiếc Maybach đến khách sạn. Cừu Đông Thanh đối với người ngoài thì vô cùng cao ngạo, nhưng riêng với Long Thiên thì vĩnh viễn là bộ dạng dâu hiền vợ đảm, vừa đến khách sạn đã thấy bữa sáng xong xuôi rồi, hai người ăn sáng xong thì ngồi trên sô-pha nói chuyện.
Cừu Đông Thanh hỏi tối qua về có phải Long Thiên bị Vương Lệ Trân phạt quỳ trên bàn phím không, vừa nhắc đến chuyện này là Long Thiên lại bất đắc dĩ bảo chị con dâu đừng đùa như vậy nữa, trái tim anh không chịu được. Cừu Đông Thanh lầm bầm một câu, rõ ràng là không quan tâm, Long Thiên cũng biết cô gái này còn cố chấp hơn mình, nên cũng lười không muốn nhắc đến vấn đề này. Hai người nói chuyện rất nhiều, đều là những chuyện thú vị ngày còn bé, về việc tranh quyền đoạt lợi của vài người trong gia tộc thì Long Thiên không hỏi, Cừu Đông Thanh cũng không nói.
Buổi trưa Tiểu Nam Tử gọi điện thoại tới, Long Thiên sau khi hẹn địa điểm với anh ta xong thì nghĩ một lát nghĩ đến Lữ mập nên cũng gọi điện cho ông ta. Hai người này không phải sợ Cừu Đông Thanh sao, vừa hay cùng ăn một bữa tiện thể giải quyết luôn, để tránh việc lúc nào cũng phải lo lắng sợ hãi.
Lữ mập nhận được điện thoại của Long Thiên thì vô cùng ngạc nhiên vui mừng, nói lập tức sẽ đến đón bọn họ, Long Thiên nói không cần, cứ đến thẳng nhà hàng rồi gặp là được.
Cừu Đông Thanh biết ra ngoài ăn cơm nên đang thầm nghĩ về phòng thay quần áo, Long Thiên vui vẻ nói: "Không cần thay đâu, đều là người quen cả, chị mặc bộ này thoải mái, tôi cũng thấy thoải mái, nếu chị lên đồ thì tôi sợ sẽ tự ti mất".
Long Thiên có gì nói nấy, thực ra Cừu Đông Thanh lớn hơn anh hai tuổi, cũng đã dựa vào thành tựu thực lực của mình mà nhận được sự công nhận từ các nguyên lão cho đến các cấp bậc nhân viên trong tập đoàn Tượng Quốc rồi, quan trọng nhất là tiền đồ rộng mở, quả thực phải nói là tiền đồ rực rỡ. Không giống với anh, mấy năm nay ngoài giết người với đánh đấm võ công ra thì anh chẳng có tiến bộ gì khác.
"Được", Cừu Đông Thanh cũng không để ý, chỉ mặc một chiếc áo phông in hình thủy mặc đơn giản, quần bò và giày thêu hoa, giống hệt như cô gái nhà bên ra ngoài cùng Long Thiên.
Trên đường đi thỉnh thoảng gặp vài người thành đạt có tiền vào check in ở khách sạn năm sao này, họ đều kinh ngạc trước vẻ đẹp của Cừu Đông Thanh, tiện thể cũng nhìn Long Thiên đi bên cạnh cô ta với ánh mắt kỳ dị, họ đến tầm này tuổi rồi, tâm trí và lòng dạ cũng không suy nghĩ đơn giản nông cạn nữa, cũng không nghĩ cái gì mà bông hoa nhài cắm bãi phân trâu nữa, đoán chừng có đến tám chín phần là một cậu công tử khiêm tốn nào đó thôi.
Sau khi ngồi vào chiếc Maybach, Long Thiên ngồi ở ghế lái mới cười hỏi: "Chị Đông Thanh, lần này đến Bắc Hải ngoài việc tìm tôi ra thì còn chuyện gì khác nữa không?"
Cừu Đông Thanh cười nói: "Ừ, tối nay sẽ có một buổi đấu giá, có một món đồ mà bà nội muốn, một thời gian nữa là tới sinh nhật của bà nội rồi, tôi muốn đem về làm quà sinh nhật cho bà".
"Vẫn còn sớm mà? Còn đến hơn nửa năm nữa, nhà họ Long này cũng chỉ có chị và tôi là hiếu thuận nhất thôi nhỉ", Long Thiên vui vẻ nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!