Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Không phải Long Thiên chưa từng đấu với cao thủ cấp Thiên. Mà là ngoài người châu Á ra thì người nước ngoài không hay phổ biến cách nói cấp Thiên, cấp Địa, cấp Hoàng này. Họ quen với việc sử dụng Sơ đẳng, Trung đẳng và Cao đẳng để thể hiện trình độ của bản thân hơn, họ cũng không vận công bằng chân khí mà là bằng đấu khí. Tất nhiên, trong mấy năm qua Long Thiên đã từng giao đấu với người nước ngoài rất nhiều lần. Họ vô cùng ngạc nhiên bởi chân khí thuần hậu của võ thuật Hoa Hạ, Long Thiên cũng rất bất ngờ với đấu khí mạnh mẽ của họ. Nhưng nói cho cùng cũng chỉ đơn giản là sự khác khác biệt giữa nội gia quyền và ngoại gia quyền mà thôi, trăm sông đổ về một biển, nhưng cấp Thiên của các võ sĩ Hoa Hạ vẫn còn kém xa một trời một vực so với những người được gọi là vương giả đấu khí kia.  

             Còn người trong tầng lầu trước mặt, được mệnh danh là cao thủ cấp Thiên, chỉ không biết là đang ở phẩm nào thôi, chỉ cần là cao thủ bước chân tới cấp Thiên thì có thể hô mưa gọi gió, thay trời đổi đất. Lúc nhỏ Long Thiên từng may mắn được thấy ông Công Tôn thể hiện uy lực, cả khu vực nhà họ Long như sấm sét nổ giữa trời xuân, xung quanh bị nổ tung tới nỗi không còn một ngọn cỏ khiến cậu bé Long Thiên sợ tới đơ người, có điều không biết so với người trong tầng lầu kia thì ai kém ai hơn.  

             Cánh cửa đột nhiên mở ra, có một ông lão đang ngồi trong đó, khuôn mặt hốc hác, tóc tai rũ rượi, dáng người gầy gò, không hề có phong thái của một bậc cao nhân, giống một cái xác chết thì đúng hơn. Tuy nhiên lại rất giống những gì mà Phạm Thái Nhàn miêu tả ‘còn giống người chết hơn cả người chết’. Ông cụ ngồi ở vị trí chính giữa với một bàn cờ vây bày trước mặt, có vẻ như đang chơi một mình, bên cạnh không có ai cầm cờ đen, ông ấy dường như đang suy nghĩ về cách đặt một quân cờ, nhưng trên bàn cờ lại chỉ có một quân cờ trắng.  

             Long Thiên và Nhan Như Ngọc bước về phía trước, trọng lực xung quanh dường như đang tăng lên theo từng bước chân, hai người vận khí bảo vệ thân thể, gắng gượng bước từng bước về phía trước.  

             Phạm Thái Nhàn và chị em nhà họ Vương đứng gần đó sững sờ nhìn cảnh tượng trời đất đang dịch chuyển. Phạm Thái Nhàn từng gặp ông cụ đang ngồi trong tầng lầu này vài lần. Ông cụ chưa bao giờ để ý đến anh ta, nhưng mỗi lần Phạm Thái Nhàn lén lút lên tầng đều mang theo một bình rượu ngon, ông cụ cũng không từ chối, thậm chí cũng không nói gì với ông nội. Sau nhiều năm, ông cụ và anh ta đã nảy sinh một sự ăn ý ngầm. Nên mặc dù biết ông cụ là cao nhân, nhưng trước giờ chưa từng nghĩ ông ta lại lợi hại như vậy. Hôm nay tận mắt chứng kiến mới biết, thì ra ông cụ quả thật là thần thánh.   

             Càng không phải nói đến chị em nhà họ Vương, lúc đầu bọn họ không phải người trong giới này, nên đương nhiên cũng chưa từng thấy được một người có năng lực thần thông quảng đại tới vậy, loại cao thủ như Vương Tu Thân cũng đủ khiến bọn họ ngưỡng mộ rồi, sau này, khi gặp được Long Thiên và Nhan Như Ngọc họ mới biết, thế giới bên ngoài rộng lớn đến thế nào. Và tới giờ phút này, khi thấy một ông cụ tưởng như tay trói gà không chặt này lại có thể dịch chuyển trời đất, bọn họ mới hiểu, thế nào gọi là ‘không cùng một thế giới’.  

             Thật sự là không cùng một thế giới, Long Thiên chỉ cách Vương Lệ Trân chưa đến 20 bước, nhưng khí áp mà hai vị trí phải chịu đã hoàn toàn khác nhau.  

             Ở tầng trên cùng là một ông cụ đang đứng chắp hai tay sau lưng với vẻ mặt không chút cảm xúc nhìn xuống dưới lầu, tuy tuổi đã cao nhưng vẫn tràn đầy sức xuân, khí sắc dồi dào, đặc biệt là đôi lông mày không giận mà uy. Nhìn kỹ một chút sẽ thấy diện mạo này có vài phần khá giống với Phạm Thái Nhàn.  

             Phía sau ông cụ là sáu thủ vệ canh gác tầng lầu này, tất cả đều đã đạt đến cấp Huyền, cúi người kính cẩn, không dám nhìn thẳng vào ông cụ, họ vốn là những binh lính tự do ở khắp bốn phương, tới đây là vì cuốn bí kíp võ công ở tầng một, nhưng bọn họ đều bị ông cụ ở tầng dưới dạy cho một bài học nhớ đời. Những người chết đương nhiên đã chết hết rồi, những người còn sống vì bảo toàn tính mạng đã bị nhà họ Phạm thu phục và trở thành con chó canh cửa. Tất nhiên, họ có được trình độ như ngày hôm nay, tất cả đều là nhờ nhà họ Phạm, nhà họ Phạm chưa từng bạc đãi bọn họ, vì vậy họ cũng tình nguyện trở thành tay sai canh giữ tầng một.  

             Có thể khiến sáu thủ vệ đó cúi đầu, thì không cần nói cũng đủ hiểu thân phận của ông cụ là gì. Ông ta chính là Phạm Trọng Lâu, nguyên soái lập quốc, người được mệnh danh là tay đấm số một Bắc Hải.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!