Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Vương Lệ Trân sao có thể không hiểu ý tứ trong lời nói của anh chứ, có cái lá chắn Nhan Như Ngọc kia chặn Vương Manh Manh rồi, không còn người cản trở anh nữa, anh còn không thể muốn làm gì thì làm sao? Trước đây còn được, cô không hề vừa mắt với anh, nhưng bây giờ thì sao? Bản thân giờ đã có chút thích anh như vậy, nếu như anh cứ mặt dày yêu cầu này yêu cầu nọ khiến cô mềm lòng thì thực sự béo bở cho anh rồi.  

             Vương Lệ Trân không nhìn vào ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của Long Thiên, ho khan một tiếng rồi nói: "Tôi sợ Manh Manh sẽ bị bắt nạt khi chơi với người bạn kia của anh mất, anh nói với anh ta một tiếng, có thể khoan dung một chút không, nó vẫn chỉ là một cô nhóc, chưa hiểu thế nào là yêu với thích đâu. Chỉ cần không quá đáng quá, quậy chút thôi xin đừng để bụng".  

             Nhớ lại cảnh tượng giao thủ giữa Nhan Như Ngọc và Tần Tung Hoành đêm hôm đó, cộng thêm Long Thiên vẫn luôn nói tính khí của người này cổ quái, Vương Lệ Trân vẫn thật sự lo rằng tiểu mỹ nhân dù bên ngoài thì xinh đẹp nhưng thực ra lại không dễ nói chuyện kia chấp nhặt với em gái mình, nếu cắm cho một cây kim thì phải đau biết bao, cứ cho như là Vương Manh Manh cam tâm tình nguyện đi nhưng thân làm chị gái như cô vẫn rất đau lòng.  

             Long Thiên vui vẻ nói: "Em yên tâm đi, mặc dù tính khí tên lang băm đó cổ quái, nhưng từ xưa đến nay không thích giết người bừa bãi, cho dù có giết người bừa bãi thì cũng không đích thân ra tay đâu".  

             Nghe được nửa câu trước Vương Lệ Trân còn có chút yên tâm, nhưng nửa câu sau thì lại huề vốn. Có điều cũng phải, hai người họ đều xuất thân từ nơi như Quỷ Môn, Vương Lệ Trân đã điều tra qua tổ chức này, rất thần bí, mặc dù chưa hiểu rõ hết nhưng cũng biết người ở đó ra đều không phải người tầm thường, nói thừa, người bình thường có thể có thân thủ như Long Thiên và Nhan Như Ngọc sao?  

             Có lẽ ban đầu Vương Lệ Trân cũng đi nghe ngóng quá khứ của Long Thiên, nhưng từ sau khi thích anh thì cũng không còn làm những chuyện như vậy nữa, thậm chí có thể nói là Vương Lệ Trân thích cảm giác thần bí như vậy, bởi vì người đàn ông này giống như kho báu vậy, mãi mãi chứa đựng những điều bất ngờ. Vấn đề này Vương Lệ Trân phải tự mình giải đáp, nếu như vừa mới bắt đầu đã biết đáp án thì e là quá trình sẽ trở nên nhạt nhẽo vô vị mất.  

             Long Thiên hẹn tối cùng Vương Lệ Trân tới nhà họ Phạm rồi rời đi, Vương Lệ Trân cũng đồng ý, dù sao Tần Tung Hành đến nay cũng chưa biết ở đâu, nếu như lại bất ngờ đột kích một lần nữa thì Vương Lệ Trân không có người bên cạnh bảo vệ sẽ lành ít dữ nhiều. Cho nên bây giờ Vương Lệ Trân vẫn nên đi cùng Long Thiên thì sẽ an toàn hơn, hơn nữa có thể tìm hiểu lầu một đó cũng không tệ.  

             Lầu một võ học, đây là cách gọi trong giới võ giả, còn người bình thường thì thậm chí còn không biết căn gác nhỏ trong vườn nhà họ Phạm đó lại nổi tiếng trong giới võ giả như vậy. Nghe nói căn lầu này là do tổ tông nhà họ Phạm xây dựng, thậm chí được kể lại rằng vào đời Tống đã cất giữ không ít những bí tịch công pháp và thư kinh thất truyền, sách mà bạn không thể tìm được thì đều có thể tìm được ở đó, rất nhiều lời đồn đại. Long Thiên từ trước đến nay đã không có hứng thú với lịch sử, Công Tôn vô địch cũng đã từng nói qua cho anh về lai lịch của căn lầu này, có điều Long Thiên nghe tai nọ lại ra tai kia nên chẳng nhớ được gì, chỉ đại khái biết nơi này có thể so sánh với Quỷ Môn Quan của Quỷ Môn, nói thẳng ra thì là một nơi cất giấu sách, chỉ là những quyển sách này khá quý giá mà thôi.  

             Tám giờ tối, đám người Long Thiên sau khi dùng bữa xong thì đi tới lầu một dưới sự dẫn đường của Phạm Thái Nhàn, trên đường đi Phạm Thái Nhàn cũng kể không ít những điển cố điển tích về lầu một này, Vương Lệ Trân và Nhan Như Ngọc đều rất chăm chú nghe, còn Long Thiên và Vương Manh Manh thì vừa đi vừa ngáp.  

             Mãi đến khi nhìn thấy lầu một thì Long Thiên mới có chút sững sờ, cả đường đi nghe anh Phạm chém gió oách lắm, còn tưởng lầu một này hoành tráng đồ sộ thế nào, kết quả không ngờ chẳng khác gì một căn nhà bình thường, thậm chí còn thua kém rất nhiều so với biệt thự nhà họ Phạm.  

             Phạm Thái Nhàn dường như cũng đã biết trước được Long Thiên sẽ có biểu cảm như vậy, nên xoa mũi giải thích nói: "Mọi người đừng thấy bên ngoài đơn sơ, bên trong lại là một động tiên khác đấy, hơn nữa, nếu như xây dựng quá hoa lệ thì chẳng phải rất dễ thu hút sự chú ý sao, chỉ cần bên trong mất đi một quyển sách nào thôi là ông tôi cũng đau lòng muốn chết đó".  

             Anh Phạm từ nhỏ đã bị ông nội ra lệnh nghiêm cấm tập võ, thậm chí còn không được đến gần khu lầu một này, không có bí tịch võ học nào, mà chỉ được học chiêu bỏ chạy Lục Bộ Bắc Đẩu, cho nên anh ta cũng không cảm nhận được một tia chân khí nào vận chuyển cả. Suốt trên đường bọn họ đi đến đây ít nhất năm bước lại có một cảm giác sát khí, Nhan Như Ngọc vẫn luôn không dám khinh suất, ngược lại Long Thiên thì chẳng sợ cái đinh gì, có cái mác con trai của Long Thiên Tượng, anh còn sợ nhà họ Phạm dám làm gì bất lợi với mình sao.   

             Nhan Như Ngọc ngước lên nhìn nơi được gọi là lầu một này, còn chưa vào trong đã cảm nhận được một áp lực khí thế to lớn, rõ ràng bên trong ẩn nấp không ít cao thủ, thần thức của anh ta thậm chí còn bị chặn ở bên ngoài, không thể thăm dò vào trong được, anh ta nở một nụ cười hứng thú nói: "Bên trong có cao thủ cấp Thiên tọa trấn".  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!