Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nhan Như Ngọc muốn tìm quyển ‘Tu La Tâm Kinh’, thay vì nói là sách y thuật thì thà rằng nói đây là một quyển sách tà thuật còn hợp lý hơn, nghe nói nó chỉ người ta cách dùng tính mạng của bản thân để giúp người khác kéo dài tuổi thọ, nói ngắn gọn là dùng mạng đổi mạng. Bởi vì Long Thiên luyện chữ với Công Tôn vô địch từ nhỏ, thi thoảng được ông Công Tôn kể cho mấy chuyện đồn đại trên đời, ông ta còn nói mấy quyển sách trái với tự nhiên là sách cấm, nó sẽ hại chết người, dặn Long Thiên tuyệt đối không được đụng đến thứ đó.  

             Long Thiên không biết Nhan Như Ngọc tìm cuốn sách này làm gì, nhưng anh đã đồng ý giúp mất rồi, vì vậy ngày kia tới công ty liền đi tìm anh Phạm đang mặt ủ mày chau để nói chuyện cần nhờ.   

             Phạm Thái Nhàn khổ não nói: “Anh Thiên, anh làm thế này không nghĩa khí cho lắm đâu, hôm trước nhờ tôi thám thính năng lực của Tần Tung Hoành, khiến cho ba cao thủ cấp Huyền nhà tôi bị thương, còn tôi bị bố mắng gần chết, giờ anh còn muốn mượn sách, hay là tôi cho anh luôn cái mạng quèn này nhé?”  

             Long Thiên vỗ vai Phạm Thái Nhàn nói: “Không phải anh muốn học võ ư? Tôi đây là mạo hiểm đắc tội với ông cụ nhà anh, một người sắp đạt đến cao thủ cấp Thiên để dạy võ cho anh, cũng do ông cụ không nỡ để anh chịu khổ, tôi cũng hiểu được phần nào, mượn anh quyển sách thì có làm sao?”  

             Phạm Thái Nhàn gạt tay Long Thiên: “Thế nhưng tôi cũng quá thảm thương, lần nào cũng bị con sói hung ác nhà anh bắt nạt”.  

             “Giúp hay không nói một câu thôi, không giúp thì thôi, tôi tự đi mượn ông cụ nhà anh, dù sao tôi cũng từng gặp qua rồi”, Long Thiên gian xảo nói: “Nhưng mà điều tôi hứa với anh lúc trước coi như bỏ đi nhé”.   

             Phạm Thái Nhàn nghiến răng nghiến lợi, hận không thể cắn chết cái tên gian xảo xấu xa hơn cả mình này, nhưng giống như lời Long Thiên nói, giờ anh ta đã lên thuyền của giặc, muốn xuống cũng muộn rồi. Phạm Thái Nhàn cắn răng, nén giận nói: “Vậy tôi giúp anh hỏi thăm chút, nhưng tôi không dám chắc mượn được đâu đấy, dù sao ông cụ nhà tôi coi sách như báu vật, dùng núi vàng núi bạc cũng không chịu trao đổi”.  

             Long Thiên vui vẻ: “Yên tâm, anh cứ nói với ông cụ nhà anh đi, cho mượn cuốn này xong tuyệt đối không bị lỗ đâu, tôi đây là đang lo nghĩ cho nhà họ Phạm ấy mà”.  

             Long Thiên nói câu này không hề điêu, Nhan Như Ngọc đâu dễ dàng chịu nợ ai? Có thể đảm bảo cả nhà họ Phạm suốt đời không chịu bệnh tật gì, cho dù sau này mắc bệnh nan y, có món nợ ân tình này là thì coi như đã được thêm một mạng, tính thế nào đi nữa cũng là hời cho nhà họ Phạm, dùng ân tình này đổi lấy sự giúp đỡ của Phạm Thái Nhàn thì anh ta chỉ có hời.  

             Còn về vụ dạy võ cho Phạm Thái Nhàn, Long Thiên cũng không phải hoàn toàn từ chối, nhưng người bình thường khó mà chịu được cách huấn luyện quỷ quái của anh, năm đó dưới sự dày vò của Long Thiên, cả đám mấy tên cứng đầu như Tiêu Ngọc Phong cũng phải khóc than như mưa, anh không nghĩ rằng Phạm Thái Nhàn có thể chịu được điều này, xem chừng chỉ là nổi hứng nhất thời, được mấy hôm lại nản chí rút lui ấy mà.  

             Long Thiên ngồi trong phòng làm việc chờ tin, Phạm Thái Nhàn đang liên lạc với bố anh ta, mới đầu hiển nhiên là bị mắng cho té tát, kêu Phạm Thái Nhàn đừng có mon men đến gần tầng thứ nhất, đến lúc anh ta nhắc đến việc của Long Thiên thì chợt có tiến triển, bố anh ta đột nhiên gọi lại.   

             “Muốn lấy sách thì tự tới tầng thứ nhất tìm”.  

             Phạm Thái Nhàn đem lời của bố mình truyền đạt lại không sót nửa chữ cho Long Thiên, nghe xong, anh suy nghĩ một chút rồi nói: “Được, nói với ông cụ nhà anh, sau khi tan làm tôi sẽ tới thăm”.   

             Phạm Thái Nhàn vui vẻ: “Tôi nghĩ chuyện này là ý của ông, bố tôi không có quyền quyết định mấy vụ này, anh Thiên, có vẻ quyển sách này không dễ dàng mà lấy được đâu, ông tôi sẽ làm khó anh một chút đấy, chứ để anh cứ thế cầm sách đi thì chả còn tý thể diện nào rồi”.  

             Long Thiên cũng đã đoán trước đều này, lần này tới chả khác gì đến Hồng Môn Yến, nhưng dù biết trên núi có hổ thì vẫn phải mạo hiểm, khó khăn lắm mới đưa Nhan Như Ngọc theo, có Bạch Diêm Vương và Quỷ Kiến Sầu ở đây còn sợ ao rồng hang hổ gì nữa.   

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!