Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Long Thiên cũng không dài dòng, quyết đoán nói: "Ra điều kiện đi, chỉ cần anh thả Lữ mập".  

             "Muốn đàm phán thì đến gặp mặt đi, con người tôi không thích giao dịch qua điện thoại, một chút thành ý cũng chẳng có", Tần Tung Hoành cười nói.  

             Long Thiên hỏi: "Địa điểm? Thời gian?"  

             "Xưởng luyện thép ở chân núi Trung Nam, tám giờ tối nay xin đợi đại giá quang lâm", Tần Tung Hoành nói xong liền thẳng thừng tắt điện thoại.  

             Vương Lệ Trân cất điện thoại đi, Long Thiên sờ mũi cười lạnh một tiếng nói: "Không ra bất cứ điều kiện nào, cũng không nói phải đưa em đi, ha ha, đây là muốn đêm nay anh phải bỏ mạng lại đó rồi. Tên Tần Tung Hoành này thật độc ác, kẻ đứng sau lưng hắn không chỉ muốn kỹ thuật của em, mà còn muốn cả mạng của anh. Đau đầu ghê, những kẻ dám đối đầu với nhà họ Long sao có thể trùng hợp tìm Tần Tung Hoành hợp tác như vậy, hay là bọn chúng từ lâu đã là cá mè một lứa, từ lâu đã cùng đạt được thỏa thuận với nhau rồi?"  

             Còn rất nhiều điều nghĩ chưa thông, dù sao chuyện mà Tần Tung Hoành làm vẫn có nhiều điều không hợp lý, nhưng ít nhất nước cờ bắt cóc Lữ mập thì đã đi đúng rồi. Anh hoàn toàn đã rơi vào thế bị động, đến lúc này cũng không quan tâm đối phương ra những chiêu gì nữa, nếu không đi thì chắc chắn Lữ mập xong đời, cho nên không cần phải suy nghĩ nhiều nữa.  

             Vương Lệ Trân hỏi lại lần cuối: "Anh định đi một mình sao?"  

             "Hoàng Đông Lâm sẽ ở lại đây, nhưng có lẽ với thực lực chưa đến cấp Huyền của ông ta thì ngay đến khả năng kéo dài thời gian cũng không làm được. Nếu không có gì bất ngờ thì tối nay sẽ có một người âm thầm chờ đợi trong bóng tối, tính tình người đó có chút cổ quái, anh cũng không chắc chắn người đó có giúp hay không. Nhưng nếu anh ta ra tay thì dù cho Tần Tung Hoành có giở trò dương đông kích tây anh cũng có thể đối phó được", Long Thiên hỏi một đằng trả lời một nẻo, nhưng ý đồ rất rõ ràng, tối nay anh không đưa Vương Lệ Trân đi mạo điểm.  

             Vương Lệ Trân biết một khi anh đã ra quyết định gì thì không ai có thể thay đổi được, nói không lo lắng là giả, nhưng có một vài người đàn ông như vậy, lúc nào cũng thích làm những chuyện ngốc nghếch, chỉ cần bản thân cảm thấy vui sướng mà chẳng thèm quan tâm người khác đang lo lắng. Trước đây Vương Lệ Trân nghĩ rằng cả đời cô sẽ không kết hôn, cho dù có kết hôn thì đối tượng cũng nhất định phải là người biết tính toán, là loại người vừa đẹp trai vừa tài giỏi biết nhìn xa trông rộng, chứ không phải dạng ngu dốt cố chấp chuyện gì cũng để rơi vào ngõ cụt, không biết để lại cho mình và kẻ địch một con đường lui. Nhưng với Vương Lệ Trân của bây giờ, xem ra có lẽ kẻ cố chấp như vậy lại càng giống đàn ông hơn, cũng xứng đáng để phó thác cả đời.  

             "Tôi không cho phép anh chết", Vương Lệ Trân nói.  

             Long Thiên gật đầu, đột nhiên trào lên sự dũng cảm, khí khái nói: "Năm đó những kẻ ở thủ đô dù ngoài sáng hay trong bóng tối muốn lấy mạng anh không phải ba con số thì cũng hai con số đấy, nhân lúc anh ở Quỷ Môn đã phái tới mấy gã thích khách gọi là hạng nhất đến nhưng cuối cùng chẳng có kẻ nào có thể sống sót trở về. Anh không tin, chỉ một cao thủ cấp Huyền nhỏ bé mà đã có thể lấy được đầu của Long Thiên này sao?"  

             "..."  

             Nếu như không phải Tần Tung Hoành gọi điện tới đúng lúc quan trọng thì Trương Tử Thành đã giết chết Lữ mập không biết tốt xấu này rồi. Đại thiếu gia dám làm đến mức này thì cũng không sợ làm mất thể diện của nhà họ Long ở thủ đô nữa, Lữ mập đương nhiên sau này sẽ trở thành đối thủ tiềm ẩn, nếu nghe lời thì còn được, không nghe lời thì chi bằng giải quyết luôn bây giờ để sau này đỡ phiền phức.  

             "Lữ mập, ông nên cảm thấy vinh hạnh vì cái mạng của ông vẫn còn chút giá trị đó, nếu không tôi đã sớm đưa ông xuống cửu tuyền rồi", Trương Tử Thành ngồi trên ghế, đối mặt với Lữ mập đang quỳ dưới đất với bộ dạng thảm hại.  

             Lữ mập vẫn đang bị trói toàn thân, vết máu trên mặt đã khô, mất một bên tai khiến gương mặt vốn đã buồn cười của ông ta càng trở nên buồn cười hơn, mắt Lữ mập híp lại, cũng không biết là do mặt bị sưng lên hay là vốn dĩ mắt đã không to sẵn, đột nhiên ông ta hỏi: "Trương Tử Thành, chúng ta nói cho cùng thì cũng coi như đồng nghiệp, đều làm chó săn cho người khác, có điều tao muốn hỏi mày một câu, nếu như đổi lại mày là tao, thì tên đại thiếu gia ẻo lả nhà mày đó có mạo hiểm tới cứu mày không?"  

             Trương Tử Thành không suy nghĩ lung tung, chỉ khô khan trả lời: "Ông là chó săn, tôi là thân tín, hai khái niệm khác nhau".  

             "Mày chỉ đang an ủi chính mình thôi", Lữ mập đắc ý nói: "Đây cũng là lý do tại sao cậu chủ không thèm diễn trò tuồng này với Tần Tung Hoành, một là cậu ấy khinh thường không thèm chơi, hai là vô dụng".  

             Câu nói vô dụng đã khiến Trương Tử Thành thẹn quá hóa giận nói: "Câm miệng, không được so sánh cậu chủ nhà tôi với tên chủ nhân phế vật đó của ông, đừng tưởng rằng hắn tới cứu ông là giỏi lắm, nói thật cho ông biết, mười hai thân tín của nhà họ Tần trừ Ảnh Tử đang nằm viện ra thì tất cả đều đến, cộng thêm tôi nữa, mười một cao thủ cấp Huyền. Tên Long thiên đó cho dù có là cao thủ cấp Địa thì đã sao, sự phối hợp ăn ý của các thân tín nhà họ Tần cũng có thể khiến hắn một đi không về, còn chưa kể đến bốn tay súng bắn tỉa đã chuẩn bị xong hết rồi. Ông yên tâm, đợi hắn chết rồi, tôi chắc chắn sẽ xử lý ông đầu tiên, để ông xuống hoàng tuyền bầu bạn với hắn".  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!