Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chiến Binh Bất Bại - Long Thiên (FULL)

Lúc này Long Thiên đã đưa hai chị em về nhà họ Vương, Vương Manh Manh uống hơi nhiều nên đi đứng loạng choạng, vẫn cần Vương Lệ Trân dìu, trên xe cứ luôn miệng nói lung tung, đại loại là chửi Long Thiên, Long Thiên đang lái xe cũng đành giả vờ như không nghe thấy, anh biết Vương Manh Manh thấy chị mình bị thiệt cho nên mới đề phòng và chẳng có chút thiện cảm nào với người tự nhiên xông vào cuộc sống của chị gái cô ta là anh. Chuyện này cũng không trách được, dù sao người mà từ nhỏ đến lớn Vương Lệ Trân yêu thương nhất là Vương Manh Manh, đương nhiên cô nàng không muốn thấy chị gái mình bị thiệt thòi rồi.  

             Cũng giống như Long Thiên đối với Long Sơn Báo vậy, ban đầu hai anh em cùng cha khác mẹ này rất ghét nhau. Lúc Long Sơn Báo còn nhỏ đã không ít lần bị Long Thiên đánh nhưng tên nhóc này tính cách lại giống với Long Thiên Tượng hơn Long Thiên, lần nào bị đánh xong cũng không khóc, càng không đi tìm mẹ nhỏ mách, chỉ âm thầm tìm cơ hội trả thù. Những năm đó đã bày không ít trò đùa dai, nhưng lần nào đến cuối cùng người đen đủi vẫn là Long Sơn Báo.  

             Sau này sở dĩ trở thành cái đuôi nhỏ của Long Thiên là vì có một lần tên nhóc này đang chơi ở khu vui chơi Kim Sa thì bị người ta cho một cái bạt tai, lúc về nhà đỏ hết một bên mặt, mẹ nhỏ đau lòng quá nên cứ khóc lóc, Long Thiên Tượng chỉ lạnh lùng liếc một cái rồi nói chưa chết là được. Long Thiên ở đó liền nhảy đổng lên mắng Long Thiên Tượng bố là cái thứ gì thế, người ta đánh con bố mà bố không thèm quan tâm, khiến Long Sơn Báo luôn coi Long Thiên là đối thủ cạnh tranh được phen sửng sốt ngẩn cả người.  

             Đêm hôm đó Long Thiên đi ra ngoài, dẫn theo Tiểu Nam Tử và Phong Ức Không, thủ một con dao găm tìm đến nhà của tên đại ca xã hội đen ở thủ đô đó, ngồi đợi đến nửa đêm, cuối cùng cũng tóm được cơ hội, Long Thiên lao lên đâm một nhát vào bụng hắn nhưng không đến nỗi chết người. Long Sơn Báo lén lút theo dõi từ chỗ cách đó không xa thấy vậy mà nước mắt lưng tròng. Từ đó về sau liền tự nguyện trở thành cái đuôi nhỏ của Long Thiên, đánh cũng không đánh trả, chửi cũng không chửi lại nữa. Còn về phần tên xã hội đen đó thì chẳng biết biến mất khỏi cuộc đời như thế nào, Long Thiên cũng không nghĩ nhiều, ban đầu cũng bất an một thời gian, nhưng lâu không thấy động tĩnh gì nên dần dần quên luôn.  

             Long Thiên vốn dĩ chỉ có thành kiến với mẹ đẻ của Long Sơn Báo, còn chẳng ghét bỏ gì Long Sơn Báo, sau này dù đứa trẻ này có trở thành kẻ tranh đoạt tài sản với anh giống như trên phim truyền hình cũng được, mà tiếp tục làm cái đuôi chẳng ra sao suốt ngày lẽo đẽo đi theo nghe Long Thiên sai bảo cũng được, dù ngoài miệng không thừa nhận nhưng trong lòng anh vẫn coi Long Sơn Báo là em trai ruột của mình.  

             Cả một đời trốn ở nhà họ Long luyện nhân đạo, Công Tôn vô địch, người được coi như một nửa là sư phụ của Long Thiên đã từng nói người biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mới là người có tấm lòng bồ tát. Long Thiên vẫn luôn bảo vệ cho em trai mình như vậy, lẽ nào còn không thể hiểu được Vương Manh Manh cũng muốn bảo vệ cho Vương Lệ Trân sao?  

             Dù sao chẳng phải đều như nhau cả sao?  

             Nhưng Long Thiên vẫn luôn giữ thái độ bình thản vẫn bị một câu nói của Vương Manh Manh lúc về đến nhà làm cho tức gần chết.  

             Nguyên do là Vương Manh Manh vừa bước vào đến nhà đã gào lên nói: "Chị, em ngủ với chị!"  

             Vương Lệ Trân đương nhiên hiểu ý của Vương Manh Manh, cô ta ngủ với mình thì Long Thiên chẳng phải hết cách trèo lên giường của mình sao, thế là Vương Lệ Trân có chút áy náy nhìn Long Thiên, Long Thiên đành giả vờ độ lượng xua tay, ra hiệu không so đo.  

             Vương Lệ Trân mới nhận ra, tức giận chính mình vì sao lại cảm thấy có lỗi, cứ làm như không ngủ cùng anh là có lỗi với anh vậy, nghĩ đến đây Vương Lệ Trân hừ lạnh một tiếng, khôi phục lại vẻ lạnh lùng của mình, làm Long Thiên lại chẳng hiểu gì cả.  

             Khó khăn lắm mới đưa được Vương Manh Manh đang làm loạn kia lên giường, Vương Lệ Trân đi ra phòng khách, Long Thiên ngồi trên sô-pha, lấy một điếu thuốc ra hút, dáng vẻ nhàn nhã hỏi: "Manh Manh ngủ rồi à?"  

             "Ừ", Vương Lệ Trân không thèm nhìn khuôn mặt háo sắc kia, mà đi vào trong nhà bếp, mở tủ lạnh lấy đồ uống, tối nay cô cũng uống khá nhiều, mặc dù không say nhưng rất háo nước.  

             Long Thiên nhìn bóng hình xinh đẹp của Vương Lệ Trân trong bếp, thực sự không chịu nổi liền đứng lên đi vào bếp, Vương Lệ Trân cảnh giác được anh đang đi vào, lập tức đề phòng, nhưng lúc Long Thiên ôm lấy cô từ phía sau thì Vương Lệ Trân tự nhiên lại mềm lòng, cả người không có chút phản kháng nào.  

             Hai tay Long Thiên ôm chặt lấy chiếc eo thon thả của Vương Lệ Trân, đầu gục vào vai cô nói: "Vợ à, đạn đã lên nòng thì không thể không bắn".  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!