Nếu như phóng nội lực ra ngoài là sự khác biệt giữa người luyện võ và người thường, thì dùng nội lực để làm vũ khí chính là sự khác biệt giữa cao thủ cấp Địa và cấp Huyền, võ giả đã đạt đến cấp bậc này có thể sử dụng nội lực để tạo ra vũ khí của riêng mình, một khi đã định hình thì không thể thay đổi được nữa.
Tần Tung Hoành đang cầm trên tay cây thương vô hình dài khoảng 1.6 m, nếu như hắn ta không thuộc nhóm các cao thủ Địa Giai thì tuyệt đối không thể làm được như vậy.
Trương Tử Thành cười lạnh, hầu hết mọi người không biết 20 võ sĩ cảm tử nhà họ Tần chỉ để giúp Tần Tung Hoành làm mấy việc vặt vãnh bẩn thỉu, hoặc chết thay hắn ta vào lúc cần thiết, điều đó không có nghĩa là võ công của bọn họ vượt qua chủ nhân. Mấy năm qua rất nhiều kẻ nghĩ như vậy, tất cả đều nghĩ một cách ngây thơ rằng chỉ cần xử lý được 20 võ sĩ cảm tử là có thể ám sát thành công, kết quả đều bỏ mạng dưới tay cậu chủ, tính đến nay không được trăm người cũng phải vài chục người như vậy rồi, hơn nữa có ai không phải là cao thủ trong mắt người bình thường?
4 cao thủ cấp Huyền trước mặt không được coi là trận chiến hoành tráng nhất mà Trương Tử Thành từng chứng kiến, trận khốc liệt nhất là vào 7 năm trước, khi ông chủ qua đời, đám yêu ma quỷ quái thấp kém mời một tên cao thủ mới lên cấp Địa tới ám sát cậu chủ, khi đó 20 võ sĩ cảm tử đã hy sinh mất 3 người vẫn không cản được người kia, sau đó cậu chủ, một cao thủ cấp Huyền ra tay giết sạch, sau đó chặt đầu toàn bộ đám yêu ma quỷ quái muốn làm phản kia, bao gồm cả đám võ sĩ cảm tử của Trương Tử Thành, ngoại trừ dọn dẹp thi thể thì có muốn giúp cũng không giúp được gì, cậu chủ đã một mình dẹp sạch cuộc phản loạn đó một cách đâu ra đó.
Kể từ lúc đó, Trương Tử Thành nhìn thấy phong thái dứt khoát chém đinh chặt sắt giống ông chủ ở Tần Tung Hoành, mới tình nguyện trung thành với hắn ta.
Vị cao thủ cấp Huyền trung phẩm nhìn Tần Tung Hoành bước về phía mình, mặt như sắp khóc tới nơi, cậu chủ đây là muốn hãm hại ông ta ư, mới đầu tưởng rằng chỉ là một tên công tử bột nào đó có mắt không tròng đắc tội với cậu chủ, tùy ý dạy dỗ một trận là xong, còn đang buồn bực vì phải dùng dao mổ trâu giết gà, ai biết được lại gặp phải một thiên tài cấp Huyền chưa đến 30 tuổi, đây rõ ràng là cái tát thẳng vào mặt mà, thảo nào ông ta không nhận ra quỹ đạo của nội lực, nói nhảm, nó vốn không theo một chiều nào cả thì làm sao nhận ra được?
Trong giới luyện võ đúng là có rất nhiều kẻ giết người như ngóe, nhưng tuyệt đối không phải ông ta, giờ ông ta chỉ mong trong những người đứng bên quan sát, có cao thủ nào sắp đạt tới cấp Địa chịu bước ra liên thủ, không cần đánh bại đối thủ, chỉ cần có thể kéo dài thời gian để kiếm đường bỏ chạy cũng được, thế nhưng mấy người kia chả có động tĩnh gì cả, đừng nói là cao thủ trung phẩm ngoài mặt tỏ ra không quan tâm, thực ra đó chỉ là lớp mặt nạ che giấu sự hoảng sợ của bản thân, giờ ông ta cũng đang rất sợ hãi, cả lưng đầy mồ hôi lạnh.
Phạm Thái Nhàn cầm điện thoại chụp ảnh, anh ta cũng đang kinh ngạc không kém gì vị cao thủ trung phẩm đang đứng như bị ghim chân dưới đất kia, anh ta thật sự không ngờ tới Tần Tung Hoành, một người thường xuyên gặp mặt trong các mối quan hệ của mình lại là một kẻ mạnh bạo đến như vậy, chỉ trong chốc lát đã giải quyết xong 3 cao thủ cấp Huyền, đã vậy còn ra tay rất nhanh gọn.
Nhìn sang vũ khí bằng nội lực của hắn ta, mặc dù Phạm Thái Nhàn bị ông cấm học võ từ nhỏ, nhưng chưa ăn thịt heo bao giờ cũng phải nhìn thấy heo chạy mà, nhớ rõ mấy người học võ ở tầng thứ nhất của nhà mình khi đó cũng chỉ có vài người giỏi nhất, hay vắt vẻo canh gác trên nóc nhà mới có thể làm được như vậy, chuyện khiến Phạm Thái Nhàn kinh ngạc nhất là cái người canh gác đó cũng phải là một lão yêu quái gần 200 tuổi rồi, Tần Tung Hoành mới có mấy chục tuổi, nếu như hắn ta sống đến từng ấy tuổi, vậy không phải sẽ thành thần tiên luôn sao?
Phạm Thái Nhàn liếc nhìn người bên cạnh và nói: “Lão Quỷ, 3 người nằm xuống kia không biết còn sống hay chết, lão Nghiêm có vẻ sợ đến mức bất động rồi, ông không ra mặt chấn chỉnh thì không được đâu”.
Người đàn ông tên lão Quỷ gần 50 tuổi, là người canh gác trẻ tuổi nhất ở tầng thứ nhất, ông ta có một bộ râu đen xì, chả có phong thái cao thủ gì cả, thậm chí trông có vẻ bẩn bẩn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!