"Nịnh đi, tiếp tục nịnh hót đi", Vương Lệ Trân dở khóc dở cười nói.
Kết quả tên này đúng là to gan lớn mật, không đợi Vương Lệ Trân đồng ý đã nắm chặt lấy bàn tay ngọc ngà thon dài của cô, giống như đang làm việc hết sức bình thường vậy. Vương Lệ Trân trừng mắt lườm anh một cái, da mặt Long Thiên dày thật, dù có đánh chết cũng không có ý định buông ra, Vương Lệ Trân không giãy ra được nên đành từ bỏ, thầm nghĩ là do anh ép buộc chứ không liên quan gì đến mình.
Nhưng không ngờ anh lại dí sát vào mặt Vương Lệ Trân, rồi ghé vào tai cô nhỏ giọng nói: "Về nhà rồi nịnh, tối nay anh sẽ là chiếc BMW dũng mãnh của em".
Vương Lệ Trân nhất thời choáng váng.
Thằng nhãi này cũng...thật là cục súc và không biết xấu hổ.
Vương Lê Trân bó tay, đoán chừng đang muốn nói lại vài câu, tên cục súc này sao có thể nói ra mấy lời kỳ quặc như vậy chứ, nên đành để mặc cho anh cầm tay dắt vào nhà hàng.
Quả nhiên như những gì Long Thiên dự đoán, lúc anh dắt Vương Lệ Trân vào phòng riêng, tất cả khách trong nhà hàng đều quay đầu lại và nhìn chằm chằm, tất cả đám đàn ông đều hận nỗi không thể hất tay Long Thiên ra, không để anh làm vấy bẩn nữ thần, các chị em thì lại cảm thấy hơi xấu hổ.
Vương Lệ Trân đứng đằng sau nhìn Long Thiên vênh váo tự đắc cười đắc ý. Có thể khiến đàn ông cảm thấy tự hào khi đưa mình theo cùng có lẽ là việc khiến mỗi người phụ nữ đều cảm thấy tự hào nhất, nhưng nếu như có một ngày mình già đi rồi thì sao?
Nghĩ đến đây, Vương Lệ Trân lại có chút tủi thân.
Không thể không nói, Vương Lệ Trân tối nay quá đa sầu đa cảm rồi, cũng không biết là do chất kích thích Cừu Đông Thanh kia đã đánh thức bản năng chiếm hữu của cô, hay là cô vốn đã định làm như vậy rồi.
Nhà hàng Caribe là một nhà hàng ăn tối đèn cầy nổi tiếng ở Bắc Hải, bất luận là khách có yêu cầu hay không, chỉ cần vào buổi tối thì tất cả các bàn đều sẽ được thắp nến.
Cảm thấy không nhìn rõ muốn bật đèn? Thật ngại quá mời ra ngoài rẽ trái, ở đó có nhà hàng mở đèn đó.
Vừa bước vào cảm giác đầu tiên là cảm thấy khá lãng mạn, Long Thiên và Vương Lệ Trân được nhân viên phục vụ đưa tới bàn đã đặt trước, bàn số 104, sau khi hai người ngồi xuống, Long Thiên tưởng rằng Vương Lệ Trân thường đến những nơi như thế này nên để cô gọi món, nhưng Vương Lệ Trân lại thẳng thắn nói: "Đây là lần đầu tiên tôi tới đây, các bạn có món gì đặc sắc không?"
Mặc dù nhân viên phục vụ là nữ, nhưng cũng phải ngây ngất trước vẻ đẹp thoát tục của Vương Lệ Trân, ngẩn người không phản ứng gì mà cứ ngây ngốc nhìn cô, trong lòng nghĩ sao trên đời này lại có một người phụ nữ đẹp như vậy. Vương Lệ Trân bất đắc dĩ phải hỏi lại một câu, lúc này nhân viên phục vụ mới giật mình nói: "Thịt bò Kobe ở chỗ chúng tôi rất ngon, cô có thể thử món đó ạ".
"Vậy thì lên món đó đi, hai phần chín tám mươi phần trăm, thêm một bình rượu vang, cảm ơn cô", Vương Lệ Trân gọi đồ xong thì đưa menu cho nhân viên phục vụ.
Trong lòng Long Thiên rất căng thẳng.
Thầm nghĩ xong rồi, lần này xong thật sự rồi, lại còn cười với mình xong còn gọi rượu nữa, xem ra cô ấy định có âm mưu bất chính với mình rồi.
Trên ti-vi chẳng phải đều như vậy sao? Làm gì có người đàn ông nào khi muốn có được cơ thể của một người phụ nữ mà không ra sức mời cô ấy uống rượu chứ, cho nên một người phụ nữ mà chủ động uống rượu với đàn ông chứng tỏ có ý đồ gì đó rồi.
"Lệ Trân, lái xe thì đừng uống rượu", Long Thiên ngại ngùng nói.
"Không sao, chúng ta gọi xe về cũng được", Vương Lệ Trân nói, cô căn bản là không hiểu ý trong câu nói của Long Thiên.
Long Thiên cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ đành âm thầm chấp nhận số phận thôi. Mặc dù anh ngàn chén không say, nhưng tối nay giả say một chút thì sẽ tốt hơn.
Trước khi nhân viên phục vụ rời đi còn liếc nhìn quan sát Long Thiên, trong lòng chỉ có một cảm giác, đó là người đàn ông này nhất định rất giàu, nếu không thì trông xấu xí thế kia sao có thể có bạn gái xinh đẹp như vậy chứ. Còn không uống rượu cái gì chứ, cáo già còn giả bộ nai tơ, có đánh chết cô ta cũng không tin người đàn ông này bị ép buộc.
Chẳng biết tại sao lại bị coi thường, trong lòng Long Thiên cũng không biết làm sao. Năm xưa mỗi lần ra ngoài cùng bà chị con dâu được nuôi trong nhà từ nhỏ kia đã quen với những ánh mắt thế này rồi, không ngờ hôm nay lại gặp lại.
Long Thiên vì muốn buổi hẹn hò đầu tiên được vui vẻ nên chủ động mở lời nói: "Lần đầu tiên em đến đây sao? Anh còn tưởng em là khách quen ở chỗ này chứ".
"Tôi chưa từng yêu, đến ăn tối ở nhà hàng lãng mạn thế này cùng ai được chứ?", Vương Lệ Trân nói.
"Vậy tại sao em...lại cùng anh đến đây", Long Thiên gãi đúng chỗ ngứa nói.
Vương Lệ Trân mạnh miệng nói: "Nhất thời hứng lên thôi, chỗ này là do Diệp Yêu Tinh giới thiệu, cô ấy thường đến đây giao lưu".
Trong lòng Long Thiên thầm cảm kích công lao của Diệp Yêu Tinh, nhưng vẻ mặt vẫn rất đứng đắn nói: "Thân là chồng của em, anh bắt buộc phải nói một tiếng, hành động và tác phong của Diệp Yêu Tinh có chút phóng đãng, em không nên tiếp xúc với cô ta nhiều thì hơn".
Nói thừa, em còn giao du với cô ta thì sao anh có thể tán tỉnh cô nàng Yêu Tinh đó chứ? Sao có thể hoàn thành ước nguyện một ông hai bà đây?
"Diệp Khuynh Thành chỉ là miệng lưỡi hơi sắc bén chút thôi, thực ra cô ấy đơn thuần hơn so với anh tưởng tượng nhiều", Vương Lệ Trân bênh bạn tốt của mình nói.
Long Thiên cười nói: "Anh chỉ nói vậy thôi, không có ý muốn chia cách hai người, em đừng nói với cô ta không cô ta lại báo thù anh".
Vương Lệ Trân đột nhiên nảy ra ý định gì nói: "Anh thấy tôi và Diệp Yêu Tinh ai đẹp hơn?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!