Lữ Kiều Kiều cũng chính là Quả ớt nhỏ, cô ta là bạn cùng phòng với Vương Manh Manh, không ngờ đêm nay lại nhận được điện thoại của ông bố Lữ mập kêu cô ta tới gặp một người. Chưa đợi Quả ớt nhỏ hỏi là ai, Lữ mập đã tắt điện thoại, khổ thân cho cô ta một cô gái nhỏ đang tươi mơn mởn nửa đêm nửa hôm còn phải trèo tường ra ngoài.
Sau khi Quả ớt nhỏ trèo tường ra ngoài thì bị Lữ mập đưa đến đây, trên đường cũng hỏi rất nhiều nhưng ông bố lại chẳng trả lời rõ ràng, chỉ nói là gặp một người rất quan trọng. Quả ớt nhỏ còn nghĩ không phải ông bố nửa đêm rồi còn muốn đưa đi xem mắt đó chứ. Sau khi đến phòng bao, nhìn thấy Đoạn Ngạo Nam, còn tưởng người có diện mạo giống như 'Trần Quán Hi' này là nhân vật chính, đang suy nghĩ xem tên trai bao này là nhân vật tầm cỡ nào thì thấy Long Thiên đi vào.
Long Thiên đi vào nhìn thấy Lữ Kiều Kiều thì đại khái đã hiểu ra dụng ý của Lữ mập. Từ khi Vương Manh Manh nói Quả ớt nhỏ có một ông bố đầu trâu mặt ngựa, hơn nữa còn mang họ Lữ thì Long Thiên đã tám chín phần đoán ra là con gái của Lữ mập. Thật ra lúc Lữ Kiều Kiều còn nhỏ, Long Thiên đã gặp qua một lần rồi, anh còn truyền máu cho cô ta nữa, nhưng thời gian đã trôi qua lâu quá rồi, mọi người đều không còn nhớ nữa.
Đối với Long Thiên mà nói thì ân oán giữa anh và Quả ớt nhỏ chẳng qua chỉ là trò trẻ con mà thôi, anh chẳng hề để tâm. Lão mập này có chút làm quá, anh đường đường là Bạch Diêm Vương của Quỷ Môn lẽ nào còn chấp nhặt với một đứa nít ranh sao.
Nhưng trong mắt Quả ớt nhỏ thì lại không thế, con gái mà! Đặc biệt còn là cô gái tùy hứng được nuông chiều từ bé thì chuyện Long Thiên làm với cô ta rõ ràng là thâm cừu đại hận, cho nên vừa nhìn thấy Long Thiên đã tức giận nói: "Bố, đây chính là tên khốn đã bắt nạt con gái yêu của bố đó, tối nay bố phải dạy dỗ cho anh ta một trận cho con".
Lữ mập lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm khắc, Quả ớt nhỏ còn tưởng tối nay Long Thiên xong đời rồi, dù sao đây cũng là địa bàn của bố mình, cô ta có thể tượng tượng được cảnh tượng đen đủi của người đàn ông này đêm nay, đến lúc đó cô ta chắc chắn sẽ phải quay video lại, có thù phải báo, có oán phải trả.
Ai ngờ Lữ mập lại nói: "Cậu chủ, con gái tôi không hiểu chuyện, cậu người lớn không chấp trẻ con, tôi thay mặt nó xin lỗi cậu".
Vừa nói xong, Quả ớt nhỏ sững người, vẻ mặt còn đang vui sướng bỗng chốc tràn đầy nghi ngờ, Long Thiên phất tay nói: "Lão mập, tôi không nhỏ mọn như vậy, không cần thiết đâu".
"Không, bắt buộc phải xin lỗi", Lữ mập kiên quyết nói.
Quả ớt nhỏ mặc kệ, cô ta tức tối đứng lên nói: "Bố, đầu bố có vấn đề gì à? Nửa đêm bắt con ra ngoài vì muốn con xin lỗi tên khốn này ư?"
Trong ấn tượng của Quả ớt nhỏ, mỗi lần cùng bố đi dự bất cứ bữa tiệc nào ở Bắc Hải thì mọi người chẳng phải đều dùng thái độ nịnh bợ với mình đó sao, cho nên trong nhận thức của Quả ớt nhỏ bố mình có thể một tay che trời. Ở Bắc Hải cũng có nhiều người trên cơ, nhưng tuyệt nhiên bố lại bắt mình phải xin lỗi một tên khốn lớn hơn mình có vài tuổi sao, quả thực là có sự trái ngược quá lớn rồi, quả ớt nhỏ có chút không chấp nhận nổi.
Tên này chẳng qua chỉ là chồng của Vương Lệ Trân, có gì ghê gớm chứ?
Lữ mập quay lại nhìn cô con gái bảo bối của mình, Lữ mập vẫn luôn như một vị phật sống không nỡ đánh cũng không nỡ chửi mắng con gái yêu lần đầu tiên nặng lời nói: "Kiều Kiều, hôm nay con bắt buộc phải xin lỗi!"
Từ nhỏ tới lớn, Lữ mập chưa từng trở mặt với con gái mình, dù là sự yêu chiều quá mức mấy năm nay dẫn đến tính cách của Quả ớt nhỏ càng ngày càng tệ, kể cả Quả ớt nhỏ có gây họa lớn thế nào Lữ mập cũng không nỡ mắng một câu, nhưng bây giờ vì một người đàn ông thậm chí còn là kẻ thù của mình mà lại nghiêm khắc như vậy, Quả ớt nhỏ càng cứng đầu, lạnh lùng nói: "Có đánh chết con cũng không xin lỗi, Lữ mập, con không quan tâm tên khốn này có chống lưng thế nào thì cũng không xong với con. Nếu như bố sợ vậy thì cắt đứt quan hệ bố con đi, một mình con chịu trách nhiệm, không liên lụy đến bố".
Long Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, Tiểu Nam Tử nheo mắt nhìn, con gái bốc đồng có lúc rất đáng yêu nhưng đáng ghét thì vẫn nhiều hơn, lúc mới qua lại với Đoàn Tư Khiết, cô ta cũng có tính cách này, mấy lần chọc tức Tiểu Nam Tử đến mức anh muốn cho cô ta cái bạt tai.
"Bốp!"
Lữ mập giơ tay lên vả một cái, không chút do dự.
Má phải của Quả ớt nhỏ đỏ ửng lên, cô ta thật sự không tin nổi, ông bố vẫn luôn yêu thương mình lại có thể cho mình một cái bạt tai như vậy. Quả ớt nhỏ giống như một con sư tử lên cơn điên vậy, mắt đỏ ngầu gào lên: "Lữ mập, bố được lắm, sau này bố không phải là bố của con, con cũng không còn là con gái của bố nữa!"
Nói xong liền tông cửa bỏ đi, trước khi đi còn hung hăng trừng mắt lườm Long Thiên vô tội đang ngồi kia một cái.
Tiểu Nam Tử muốn làm người tốt đứng ra khuyên nhủ, nhưng Lữ mập lại trực tiếp ngắt lời nói: "Kệ nó!"
"Không phải, anh mập à, có chuyện gì vậy chứ, Tiểu Hổ Tử không phải đã nói không tính toán gì sao, anh còn động tay làm gì?", Tiểu Nam Tử cũng cảm thấy Lữ mập có chút quá đáng, anh ta từ trước đến nay luôn thương hoa tiếc ngọc, một cô gái xinh đẹp như thế lại bị cho một cái bạt tai thì thật sự cũng có hơi chút quá đáng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!