Vừa kéo được Mặc Kỳ Dực rời đi, Lộ Tĩnh bất lực liền quay sang nhìn người đàn ông chất vấn.
“Đêm đó tôi đã phục vụ rồi, ngài cũng bảo sẽ cho tôi trở về với cha một tuần và không kiếm đến. Vậy mà mới hơn hai ngày hiện giờ đã kiếm đến, ngài lại không giữ lời sao?”
Gương mặt nhỏ giờ phút này bất lực, sau khi nói xong mặt hơi ửng lên vì giận dỗi rất ưa nhìn. Khiến Mặc Kỳ Dực cũng không hơi đâu để tâm về việc cô đang chỉ trích hắn.
Chẳng lẽ giờ lại bảo kiếm đến là vì nhớ cô nhóc nhỏ này?
7:05
“Tôi đến là vì có chuyện muốn nói”
“Nếu có chuyện muốn nói, ngài có thể trực tiếp nhắn cho tôi!” Lộ Tĩnh bất mãn lên tiếng.
Dưới cơn gió lạnh, cơ thể nhỏ bất giác run lên, đợt gió như thể xuyên thấu qua da thịt khiến cô không chịu được cái lạnh. Mặc Kỳ Dực nhướng mày liền tiến đến, dùng áo khoác to lớn lại rộng của hắn, trực tiếp phủ lên để ôm chặt cô lại.
Chiếc áo khoác này còn bự hơn cả người Lộ Tĩnh, khiến cô liền bị vùi vào lòng hắn, chỉ để lộ cái đầu hiện ra. Vừa muốn thoát khỏi, người đàn ông liền trực tiếp dùng lực siết vòng eo nhỏ ép lại khiến cô không thể nhào ra.
“Đứng im!” Mặc Kỳ Dực cuối cùng cũng lớn tiếng.
Trợ lý Quang cách đó không xa, nhìn khung cảnh hiện tại không khỏi cảm thán Lộ Tĩnh. Ông chủ vừa kết thúc công việc, không màng đến thứ gì cứ thế kiếm đèn Lộ Tĩnh. Rõ ràng đây chính là người đầu tiên khiến ông chủ phải hao phí nhiều tâm tư như thế.
Thời điểm này, dãy trọ vài người làm khuya trở về. Đi ngang qua đoạn đường vắng cùng chiếc xe đạp lách cách, bọn họ đều trố mắt nhìn khung cảnh ôm ấp của hai người. Dẫu sao việc xuất hiện của một chiếc xe hơi sang trọng tại nơi đây, vẫn là một điều kỳ quái.
Xung quanh, vang lên tiếng bàn tán to nhỏ.
“Đêm khuya mà còn làm cái trò ôm ấp ở đây, giới trẻ bây giờ thật lạ!”
“Nhìn đi nhìn lại cũng chỉ là cuộc vui mà thôi, thế giới giàu nghèo tách biệt, làm sao có thể bền vững được.
Một người phụ nữ trung niên nhìn vào, khinh bỉ lên tiếng.
“Đúng vậy, tôi cũng thấy không ít cảnh các cô gái trẻ bây giờ dựa vào nhan sắc để kiếm đến đại gia bao nuôi. Có lẽ cô gái kia cũng thế.”
Bọn họ vốn cho rằng đã nói rất nhỏ, nhưng giữa cái không gian tĩnh lặng như thế, tiếng lá rơi dưới gót chân giẫm lên cũng tạo thành thứ âm thanh lớn. Lời nói của bọn họ, cứ thế lọt vào tai Lộ Tĩnh khiến cô thất thần. Không khác gì cô là được bao nuôi bởi một kẻ giàu vậy.
Nếu cha Lộ biết, ông sẽ tức giận về đứa con gái của ông đến mức nào. Khi dùng thân thể này để dây dưa cùng một người đàn ông.
Mặc Kỳ Dực không để tâm là bao, tầm mắt chỉ nhìn vào gương mặt nhỏ.
Mãi lâu sau khi bọn họ rời đi, Lộ Tĩnh mới ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông. Thẳng thừng lên tiếng.“Ngài đến tìm tôi là vì việc gì, mau nói đi.”
Mặc Kỳ Dực ôm cô gái nhỏ trong lòng, bàn tay vuốt ve gương mặt mềm mại.
“Dự án bộ phim hành động do đạo diễn có tiếng James thực hiện khởi quay. Tôi nghĩ em sẽ có hứng thú. Lợi nhuận thu về chắc chắn là số tiền lớn
Đạo diễn James đã khởi quay rất nhiều dự án phim, thậm chí bất kỳ bộ phim nào ông đảm nhiệm cũng đều đoạt được các phần giải lớn danh giá trong năm. Người trong giới cũng đồn nhiều về ông không kém, đại loại lan truyền tin rằng, chỉ cần là phim ông đảm nhận đều sẽ đứng vị trí top.
Lộ Tĩnh cũng chỉ mới vào chập chững không lâu, nếu như được tham gia dù là vai diễn nhỏ. Chắc chắn rằng số tiền sẽ rất nhiều. Đây thật sự là một cơ hội tốt.
Cô nghi hoặc ngẩng nhìn người đàn ông, lần nữa lên tiếng.
“Ngài nói thật sao?”
7:07
Mặc Kỳ Dực bỗng nhiên bật cười bởi bị bộ dạng này chọc cho không biết nên nói gì. Chẳng có ai là dám nghi ngờ lời nói của hắn, ngoại trừ cô gái nhỏ này.
“Tôi nói thật.”
Thực chất, các dự án do Mặc Kỳ Dực lựa. Hầu như bộ phim nào đến tay Lộ Tĩnh cũng đều không phải dạng phim tình cảm nam nữ. Chỉ sau một lần không để ý mà vô tình ném cho cô diễn cặp, sau lần đó đều không để hành động trở nên sơ xuất như thế nữa.
Nếu như bộ phim gần nhất là thể loại gia đình, thì bây giờ là dạng phim hành động.Chỉ có Lộ Tĩnh vẫn không thể nhận ra cái sự tính toán sâu xa của người đàn
ông này.
“Khi nào thì tiến hành khởi quay thưa ngài?”
“Sắp rồi, sau một tuần nữa sẽ có người liên hệ. Tôi cũng đã sắp xếp trợ lý bên cạnh để đảm bảo mọi hành động của em.”
Lộ Tĩnh nghe vậy liền gật đầu.
Từ lúc trở xuống cùng Mặc Kỳ Dực, hiện giờ đã hơn ba mươi phút.
“Tôi muốn trở về, ngài nói cũng đã nói xong rồi.”
Nghe vậy, Mặc Kỳ Dực càng ôm chặt hơn. Vùi cơ thể nhỏ vào sâu trong lòng, hưởng thụ sự mềm mại, luyến tiếc không muốn để cô đi.
“Ngày mai bảo cha em đến công ty Thành Công ở khu vực tỉnh Giao Hoà đoạn đường Chí Trung xin việc. Tôi đã sắp xếp người để tiếp nhận. Mức lương ở đó cao hơn chỗ làm hiện tại, công việc thì nhẹ nhàng, chỉ đơn giản là canh gác, thời gian ổn định và không quá sức.” (1)
Lộ Tĩnh không nói gì, bàn tay nhỏ bất giác siết chặt, cũng đã âm thầm ghi nhớ lại từng lời người đàn ông đã nói.
Cô để mặc cái ôm, lần này không hề phản kháng, giống như thể đây chính là một sự trao đổi.