“Thiếu niên này, mặc dù thực lực của ngươi không tầm thường, nhưng ta khuyên ngươi một câu, bây giờ lập tức rời đi, nếu không thì đừng trách ta không khách sáo!”
Tiền Ngọc Lan uy hiếp nói.
Nàng ta có thể cảm nhận được Diệp Thanh là người có tư chất và tài năng hơn người.
E rằng đối phương là một người có địa vị nào đó, sự việc không đơn giản như vậy.
“Tránh ra!”
Diệp Thanh không muốn lãng phí thời gian với bọn họ, hắn nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ đen.
Người áo đen kia chính là người mà Diệp Thanh đang trên đường truy đuổi.
Người đàn ông mặc áo đen đang ngồi trên lầu hai của con thuyền dành cho khách quý.
“Vùi” Đột nhiên, người đàn ông mặc áo đen kia nhảy xuống, †râm giọng nói: “Công tử nhà ta nói, thiếu niên này muốn cướp lấy một món báu vật trên người công tử nên vẫn luôn truy đuổi theo chúng ta!”
“Mọi người, công tử nhà ta còn nói, mời mọi người giúp công tử một tay, sau này, nhà họ Lý nhất định sẽ có hậu tại”
Hai câu nói của người mặc áo đen khiến cho đôi mắt của Tiền Ngọc Lan sáng lên.
Nàng ta dường như đã đoán được chuyện gì đang xảy ra.
Cách đây không lâu, công tử Lý Phong nhà họ Lý đã mang một cô gái nhỏ đi đến đây.
Cô gái nhỏ kia vô cùng xinh đẹp, nhưng nhìn dáng vẻ cũng chỉ mới mười hai mười ba tuổi.
Là Lý Phong bức ép cô gái nhỏ tới đây.
Lún nãy khi Tiền Ngọc Lan đến, nàng ta đã nhìn thấy cô gái nhỏ đó đang vùng vẫy dữ dội.
Nghe nói, công tử Lý Phong của nhà họ Lý vô cùng háo sắc.
Tiền Ngọc Lan đã đoán được toàn bộ câu chuyện, muội muội mà Diệp Thanh nhắc đến, có lẽ là cô gái nhỏ đó.
Thể nhưng ánh mắt của Tiền Ngọc Lan lại thoáng hiện lên một sự tàn nhẫn.
Có thể giữ được mối quan hệ với công tử Lý Phong nhà họ Lý, đối với nàng ta là một sự trợ giúp vô cùng lớn.
Đây chính là một cơ hội tốt! “Giết hắn!”
Tiền Ngọc Lan lạnh giọng nói, trong đôi mắt của nàng ta tràn đầy sát ý lạnh như băng.
Nghĩ đến chuyện lấy lòng Lý Phong, bây giờ, nàng ta nhất định phải ra tay giết chết thiếu niên trước mặt này.
Để Lý Phong được hài lòng!