“Mọi việc sau này phải làm như thế nào chắc con không cần ba phải nói chứ?” Đinh Khải Sơn vỗ vỗ tập tài liệu trên bàn: "Hai đứa hiện tại liền có thể đi làm thủ tục ly hôn được rồi, ở đây ba đều đã chuẩn bị đầy đủ giấy tờ cho hai đứa.”
Đinh Mộng Nghiên ngây ngẩn cả người: "Ba, ba định làm gì vậy?”
“Làm cái gì? Lúc trước Giang Sách chính miệng đáp ứng với ba, nếu nó không hoàn thành hai việc kia liền lập tức ly hôn với con, như thế nào, bây giờ lại định đổi ý à?”
Đinh Mộng Nghiên cười khổ, hoá ra hôm nay ba cô còn không biết sự việc đầu tư đã thành công, nhà họ Thường cũng đã tới xin lỗi.
Chuyện này cũng không có gì lạ cả, hai việc này cũng vừa mới hoàn thành xong sáng nay, đoán chừng bên phía công ty vẫn chưa có người nào chịu gọi điện thông báo cho ông biết.
“Ba, thật ra thì...”
Định Khải Sơn ngắt ngang lời cô: "Không cần phải tiếp tục nhiều lời, ly hôn đi.
Hơn nữa”
Ông lấy ra một xấp ảnh chụp đặt ở trên bàn: "Đây là con trai của Chủ nhiệm công ty ba, Tiểu Mạnh. Cậu ta là người trung hậu thành thật, lại rất có tài hoa, lại là con trai một của chủ nhiệm, đến bây giờ vẫn chưa kết hôn. Ba đã bàn bạc kỹ cùng chủ nhiệm rồi, trước mắt con cứ ly hôn đã, sau đó hẹn hò với Tiểu Mạnh một thời gian xem sao, nếu cậu ta coi trọng con, vậy thì con chỉ cần thu dọn đồ đạc và chuẩn bị tái hôn với cậu ta thôi.”
Đinh Mộng Nghiên quả thực không còn lời nào để nói với ba mình nữa, tốc độ này của ba có phải quá vội vàng rồi không?
Mình còn chưa ly hôn, Đinh Khải Sơn đã vội vội vàng vàng thu xếp xong tương lai phía sau cho cô rồi.
Mẹ vợ Tô Cẩm bất đắc dĩ nói: “Mộng Nghiên, ba của con cũng vì muốn tốt cho con mà thôi. Tuy hơi có chút đột ngột, nhưng cậu Tiểu Mạnh này có lẽ thật sự sẽ hỗ trợ con rất nhiều cho sự nghiệp sau này.”
Đinh Khải Sơn cũng nói thêm vào: “Mẹ con nói rất có lý, nếu con cùng Tiểu Mạnh kết hôn, ba với chủ nhiệm sẽ là thông gia của nhau, cũng rất có lợi cho việc ba được thăng chức.”
Đinh Mộng Nghiên nghe vậy liền đen mặt, ngữ khí không vui hỏi: “Ba, đối với ba con chỉ là công cụ để cho ba lấy lòng người khác thôi sao? Ba đem con gả cho người ta, rốt cuộc là vì muốn tốt cho con hay chỉ vì lợi ích của ba mà làm vậy? Nếu ba nghĩ muốn thăng quan tiến chức, vậy thì chính ba tự mình gả cho cái người tên Tiểu Mạnh kia là được rồi!”
“Làm càn! Có đứa con nào lại đi nói chuyện với ba của mình như vậy không?”
Đinh Mộng Nghiên cắn môi, vừa vội lại vừa tức.
Giang Sách bước tới khuyên: “Ba, nếu như ba thật sự muốn được thăng chức, con có thể giúp ba nghĩ biện pháp, cũng không cần phải nịnh bợ lấy lòng chủ nhiệm làm gì.”
“Anh?” Đinh Khải Sơn mắng: “Anh thì tính là cái gì? Lời anh nói ra dùng được chắc? Còn nữa, về sau cũng đừng kêu tôi là ba nữa, bây giờ nếu anh còn là đàn ông thì thực hiện ước định của mình đi, cùng con gái tôi ly hôn ngay lập tức, sau đó cút đi xa xa một chút. Về sau đừng có xuất hiện ở trước mặt tôi nữa!”
Tình cảnh một lần nữa lại rơi vào xấu hổ.
Cho đến khi Đinh Mộng Nghiên lạnh lùng nói: "Con sẽ không cùng Giang Sách ly hôn đâu.”
“Con dám!”
“Vì sao lại không dám? Hôm nay nhà họ Đinh đã lấy được ba tỷ tiền đầu tư, người nhà họ Thường cũng tới cửa nói lời xin lỗi, những lời anh ấy hứa đều đã làm được, anh ấy cũng không cần phải rời khỏi nhà họ Đinh nữa, đừng nói chi đến việc ly hôn cùng với con!”
“Cái gì?”
Đinh Khải Sơn hoài nghi có phải là tại của mình đang nghe lầm không, ông ta không dám tin, càng không muốn tin những gì Đinh Mộng Nghiên nói chính là thật sự.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!