Thiêu Hồ Tử khinh thường nói: “Ranh con, chớ đắc ý. Vừa rồi Biện Tông mà cậu đánh thắng chỉ là tuyển thủ tuyến hai thôi, còn vị này…”
Không đợi anh ta nói xong, Giang Sách đã lao như gió đến trước mặt người đàn ông.
Phần khuỷu cùng đầu gối đồng thời đánh ra, thoáng chốc người đàn ông trước mặt ngã xuống đất, miệng sùi bọt mép hôn mê bất tỉnh.
“Không cần đánh nhau.”
Giang Sách giơ hai tay lên nhìn dưới đài: “Người tiếp theo!”
Cực kỳ ngông cuồng, nhưng cũng có vốn liếng để ngông cuồng!
Giang Sách mạnh khiến cho người ta khó có thể tin, phải biết rằng, người đàn ông anh vừa mới bị xử gọn trong một chiêu chính là kẻ mạnh xếp thứ tư trên bảng xếp hạng, nhưng đứng trước mặt Giang Sách lại giống như tờ giấy, không chịu nổi một kích.
Thiêu Hồ Tử có chút không chịu nổi rồi.
Anh ta phẫn nộ quát: “Báo Đốm, Sài Lang, hai người chúng mày cùng lên!”
Hai người đàn ông này chính là kẻ xếp thứ ba và thứ hai trên bảng xếp hạng, dưới tình huống bình thường, một trong hai kẻ này ra trận cũng có thể giết chết một đống người, càng đừng nói đến chuyện cả hai người cùng ra trận.
Báo Đốm am hiểu Thái Quyền, Sài Lang thì am hiểu Karate, kỹ thuật cùng sức mạnh của hai người đều thuộc hàng đỉnh cao.
Bất kể là ai, nếu bị hai người bọn họ liên thủ đánh cho đều không còn hi vọng sống sót, càng chẳng nói đến việc chiến thắng bọn họ.
Bầu không khí tại hiện trường lại được đẩy lên đến cao trào.
Đinh Mộng Nghiên toát mồ hôi thay Giang Sách, cảm thấy vô cùng lo lắng cho tình trạng của anh.
Nếu Giang Sách không khống chế được cục diện lần này, cô nên làm sao bây
giờ?
“Giang Sách, cầu xin anh, nhất định phải sống sót.” Đinh Mộng Nghiên yên lặng cầu nguyện trong lòng.
Quần chúng nhiệt tình hò hét.
Không khí hoàn toàn bị đốt cháy.
Giang Sách, Báo Đốm, Sài Lang ba người đứng thành hình tam giác, hai người kia thì nhìn chằm chằm Giang Sách, thu hết mỗi động tác của Giang Sách vào trong mắt.
Lúc trọng tài vung tay lên, trận đấu chính thức bắt đầu.
Báo Đốm là người thứ nhất vọt tới, quả đấm lao thẳng đến vị trí trái tim của Giang Sách, nhưng mà, Giang Sách đúng lúc vươn tay, ngăn cản được tay của Báo Đốm.
Sài Lang chớp thời cơ mà đến, móng vuốt cào vào cổ họng Giang Sách.
Phụt!
Giang Sách cũng một phát bắt lấy tay Sài Lang.
Liên tục hai lần, bắt lấy tay của hai người, tốc độ cùng độ chính xác của Giang Sách vượt xa so với hai người đàn ông còn lại.
Đinh Mộng Nghiên thở hắt ra.
Có điều Thiêu Hồ Tử thì lại lộ ra nụ cười gian trá, theo ý anh ta, hành động lần này của Giang Sách không khác gì tự sát!
Khán giả cũng phải nở nụ cười.
“Báo Đốm và Sài Lang không chỉ có kỹ thuật cao siêu, mà sức mạnh của bạn họ cũng lớn đến dọa người.”
“sức lực của bất kỳ một trong hai đều có thể so với sức của bảy tám người bình thường, huống chi là hai người liên thủ?”
“Ài, trận đấu này không có gì hay để xem hết.”
Mọi người thi nhau cảm thán, xem ra Giang Sách chết chắc rồi.
Báo Đốm và Sài Lang đương nhiên cũng nghĩ như vậy.
Hai người bọn họ đồng thời dùng lực, muốn chèn ép sức lực của Giang Sách, nhưng kết quả lại là…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!