"Nhà họ Đinh, không bao giờ chấp nhận để một người phụ nữ làm chủ nhà. Tôi, Đinh Trọng sẽ không bao giờ cho phép người ngoài dẫm lên đầu mình!"
Buổi tối sau khi ăn xong bữa cơm, ba VỢ Đinh Khải Sơn gọi Giang Sách sang một bên sô pha ngồi xuống.
“Giang Sách, biết tại sao tôi gọi anh lại đây không?”
Giang Sách lắc đầu.
Đinh Khải Sơn hừ lạnh một tiếng, có chút thất vọng: “Gọi anh lại đây là để nhắc nhở cho anh biết, nếu có rảnh rỗi thì tìm chút chuyện để làm đi, đừng suốt ngày chơi bời lêu lổng nữa. Anh cũng thấy rồi đấy, Mộng Nghiên nhà chúng tôi không chỉ xinh đẹp mà còn ký được hợp đồng lớn, ngày càng tài giỏi hơn rồi.”
“Nhưng còn anh thì sao? Suốt ngày không làm việc, dựa vào phụ nữ nuôi sống, nhìn có được không có chứ? Anh của bây giờ căn bản là không xứng với Mộng Nghiên nhà chúng tôi!”
Đinh Mộng Nghiên đã bước tới, sắc mặt không hề vui vẻ: “Ba, sao ba có thể nói như thế với Giang Sách?”
“Ba nói thế nào hả?” Vẻ mặt Đinh Khải Sơn nghiêm túc: “Chuyện ba nói đều là sự thật. Bây giờ con chính là người phụ trách dự án lớn, tương lai có khi còn kiếm được vài trăm tỉ, người vô dụng như nó làm sao có thể sánh được?”
“Dù sao con của bây giờ còn lâu Giang Sách mới có thể trèo cao tới” Đinh Khải Sơn chỉ tay về phía Giang Sách: “Tôi sẽ giữ lời hứa là cho anh thời gian, nhưng tôi cũng nói cho anh biết, trong khoảng thời gian này tôi cũng sẽ đồng thời tìm cho con gái tôi người đàn ông ưu tủ hơn. Nếu anh còn không chịu trưởng thành, vậy thì không nên trì hoãn con gái tôi nữa, nghe kỹ rồi chứ?”
Giang Sách sa sầm mặt, không nói gì nữa.
“Hừ, tự anh nghĩ lại cho kỹ càng đi” Định Khải Sơn đứng dậy đi vào phòng ngủ.
Đinh Mộng Nghiên ngồi bên cạnh Giang Sách, thật sự không hiểu nổi mà hỏi: “Vì sao không để em nói thật? Nếu ba em biết hợp đồng là do anh ký cho em thì chắc chắn sẽ thay đổi cái nhìn về anh.”
Giang Sách mỉm cười nói: “Không cần thiết, dù sao hợp đồng cũng là anh nhờ vào bạn bè mới ký được, ba sẽ không đồng tình đâu.”
“Nhưng mà...”
Giang Sách ngắt lời cô, giành nói trước: “Mộng Nghiên, em yên tâm đi, anh đều đã có sắp xếp của mình rồi. Sớm muộn rồi cũng có một ngày anh sẽ chứng minh cho em thấy thực lực của anh.”
Đinh Mộng Nghiên thở dài: “Hy vọng ngày đó không quá xa xôi, anh cũng nghe rồi đấy, ba em rất có thể sẽ sắp xếp cho em một vài buổi xem mắt linh tinh”
Hai người đang trò chuyện, bỗng nhiên di động của Đinh Mộng Nghiên vang lên, là Đinh Phong Thành gọi tới.
Đinh Mộng Nghiên nhíu mày: “Alo, anh hai, tìm em có chuyện gì vậy?”
“Cũng không có chuyện gì quan trọng, chỉ là thông báo cho cô một tiếng, cô không cần tham gia cuộc họp về dự án xây dựng của Cục xây dựng Đô thị vào buổi sáng ngày mai nữa”
Đinh Mộng Nghiên ngây ngẩn cả người: “Ý anh là sao?”
“Còn chưa hiểu à? Bên ký tên trên hợp đồng này để là Đinh Trọng, nhà họ Đinh có quyền lực và cũng có năng lực phụ trách toàn bộ, cơ bản là không cần cô tham dự. Cô đã bị đá ra ngoài rồi.”
“Không thể nào.”
“Đừng có mà không thể nào, đây là quyết định của ông nội, vai trò người phụ trách dự án đã được xác định để chị cả chịu trách nhiệm rồi. À, đúng rồi, ông nội còn đặc biệt cho cô kỳ nghỉ hai ngày, ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi nhé, ha ha ha ha.”
Tút tút tút...
Đinh Phong Thành ngắt điện thoại, để lại một mình Đinh Mộng Nghiên nổi giận.
"A a a..” Đinh Mộng Nghiên tức giận đến mức la to ba tiếng.
Giang Sách khẽ lắc đầu: “Anh nói rồi, người hiền lành sẽ luôn là người bị ức hiếp. Em còn muốn chủ động để nhà họ Đinh làm dự án này, kết quả là người ta còn trực tiếp hơn cả em, chẳng cần thương lượng với em đã trực tiếp cướp dự án đi còn chưa nói, đã vậy còn đá em ra ngoài. Công ty mẹ, cơ bản không có một chút tôn trọng nào dành cho em cả.”
Đinh Mộng Nghiên quá đỗi thất vọng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!