Ai cũng biết rằng nhà họ Đinh ở khu Giang Nam có một nhân vật rất đáng gờm!
Những tràng pháo tay và hoa tươi mà Đinh Phong Thành nhận được thực sự làm người ta hâm mộ.
Đinh Mộng Nghiên ngồi trên ghế sô pha trong nhà, lướt qua những tin tức về Đinh Phong Thành hết cái này đến cái khác, gương mặt gần như tái xanh đi vì tức giận.
Cuối cùng, cô đập chiếc điện thoại lên trên bàn.
"Tức chết em rồi, tức chết em rồi!"
"Rõ ràng người đã lái xe chiến thắng GTR ngày hôm đó là Giang Sách mà. Tại sao bỗng dựng lại biến thành Đinh Phong Thành rồi?"
"Kỹ năng lái xe của anh ấy còn không bằng em nữa, dựa vào đầu lại là chiến thần lái xe chuyên nghiệp? Những biên tập viên viết tạp chí này không biết xét duyệt một chút sao?"
"Thật là tức chết người ta mà!"
Giang Sách mang một ly nước chanh đến và đặt trước mặt Đinh Mộng Nghiên.
"Được rồi, đừng tức giận nữa. Nào, uống ly nước đi."
Đinh Mộng Nghiên bưng lên nhấp một ngụm: "Ôi chua quá."
Giang Sách nở nụ cười: "Em cũng biết chua à?"
Đinh Mộng Nghiên trợn trắng mắt nhìn anh: "Không phải em đang bất bình thay anh à? Anh còn cố ý châm chọc em."
"Cũng không phải châm chọc em, chỉ là anh cảm thấy em không cần thiết phải tức giận."
"Tại sao lại không cần thiết? Phải biết rằng anh mới là người đã đánh bại chiếc GTR đó, là người đã đánh bại tay đua chuyên nghiệp. Anh mới là người nên được hưởng thụ những tràng pháo tay và hoa tươi của mọi người. Đinh Phong Thành chẳng có tí bản lĩnh gì, cứ giả vờ như là một con sói đuôi lớn hết chỗ này tới chỗ kia, nhìn mà khiến người ta chán ghét."
Giang Sách nắm tay Đinh Mộng Nghiên, thản nhiên nói: "Thực ra thế giới này rất công bằng. Chúng ta dùng xe của Đinh Phong Thành, công lao bị anh ấy cướp mất, vậy cũng không thể nói gì hơn. Nhưng có một câu nói là "Thật không thể giả, giả không thể thật". Bất kể Đinh Phong Thành có thể giả bộ làm sói đuôi lớn này như thế nào thì cũng sẽ có một khoảnh khắc nào đó lộ đuôi thôi."
"Có ý gì?"
"Còn cần phải nói sao? Đội xe Tất Tốc là đội tuyển chuyên nghiệp hàng đầu quốc gia, số lượng người hâm mộ vô cùng lớn. Hiện tại tay đua của bọn họ lại bại một tên thần xe dân gian, gây ra một trò cười lớn. Người ta sẽ chịu bỏ qua như thế ư?"
"Ý anh là... Đội xe Tật Tốc sẽ trả thù?"
"Không biết có phải là trả thù hay không, nhưng mà nhất định sẽ có hành động gì đó. Chờ xem đi, nếu Đinh Phong Thành đã thưởng thức hoa tươi và những tràng pháo tay thay anh, vậy cũng nhất định phải gánh chịu cơn giận dữ của đội xe Tất Tốc thay anh. Được và mất sẽ luôn hợp nhất, vậy thì anh có gì để tức giận đây?"
Nói tới đây, cơn giận của Đinh Mộng Nghiên đã tiêu tan hoàn toàn rồi.
Không những không tức giận mà thậm chí cô còn có chút mong đợi đội xe Tật Tốc sẽ tìm tới cửa thật nhanh. Cô rất muốn xem đến lúc đó Đinh Phong Thành sẽ có sắc mặt như thế nào.
Nghĩ rồi lại nghĩ, Đinh Mộng Nghiên bất chợt nhìn chằm chằm vào Giang Sách.
Giang Sách sửng sốt: "Em đang nhìn cái gì?"
"Nhìn anh đó."
"Nhìn anh? Anh có gì đẹp hả?"
Đinh Mộng Nghiên nói: "Sao em cảm thấy anh càng ngày càng giống một nhà triết học thế?"
Giang Sách cười lắc đầu: "Không phải là anh giống nhà triết học, mà là em có hơi ngốc thôi".
"Giang Sách!"
Công ty nhà họ Đinh, trong phòng họp.
Đinh Trọng đang có một cuộc họp với các nhân viên nòng cốt của công ty để thảo luận về kế hoạch làm việc trong tháng tới, và Đinh Mộng Nghiên, Đinh Phong Thành cũng ngồi ở hàng ghế người tham dự họp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!