Tôi chẳng biết mình là người như nào. Khi mỗi buổi sáng thức dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ là ánh nắng mặt trời đổ xuống vách tường nhà đối diện, những con chim sẻ nhảy quanh ô cửa sổ của nhà bên tôi lại thích thú và ngắm nó tới mức quên cả thời gian. Tôi thích nắng hơn là mưa. Mỗi khi nhìn thấy nắng là tôi cảm thấy mùa hè tới gần, cảm thấy ngày hôm đó mình tràn trề năng lượng. Yên bình tới khó tả. Nắng Hà Nội đúng thật gay gắt, nhưng nắng buổi sáng thì không hề như vậy. Tôi thích ngắm nhìn tiết trời Hà Nội vào hè cùng bản nhạc chẳng rõ từ thời nào và cuốn sách với trang bìa đơn giản.