Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chẳng rõ tại sao tôi lại viết lên những dòng này, nhưng hôm nay là ngày 14 tháng 10 năm 2021, nằm bẹp dí trong nhà để cách ly xã hội. Không biết mọi người như nào, chứ tôi đã chán ngấy việc ở nhà quanh quẩn với bốn bức tường và một đống bài tập trên mạng rồi. Tôi thích cảm giác ngày trước khi chưa bùng phát dịch, trưa nào cũng ở trường để ăn linh tinh, có hôm thì ăn bánh mì kẹp, có hôm thì ăn bún riêu cua. Ăn nhiều tới mức bác bán hàng biết rõ tôi ăn gì mà chưa kịp đỗ xe lên vỉa hè rồi. 

Tôi thích mỗi ngày nắng mưa vật lộn đi ăn trưa như vậy mà chẳng muốn vào canteen trường tẹo nào. Ăn xong thì tôi sẽ tạt qua nhà sách Nhã Nam để ngồi ngâm sách của người ta mà chẳng mua. Nói thực là hơi kỳ, nhưng tôi làm gì có đủ tiền để mua. Mọi người có lẽ không biết chứ tôi đã đọc gần như hết 2 cuốn Hạnh NhânDám Bị Ghét trong nhà sách rồi đó. Nhưng vì do dịch bệnh nên 100 trang cuối của Hạnh Nhân tôi vẫn chưa kịp đọc hết. Hẹn ngày tôi sẽ gấp cuốn sách với trang cuối lại.

Chẳng rõ tại sao tôi lại viết lên những dòng này, nhưng hôm nay là ngày 14 tháng 10 năm 2021, nằm bẹp dí trong nhà để cách ly xã hội. Không biết mọi người như nào, chứ tôi đã chán ngấy việc ở nhà quanh quẩn với bốn bức tường và một đống bài tập trên mạng rồi. Tôi thích cảm giác ngày trước khi chưa bùng phát dịch, trưa nào cũng ở trường để ăn linh tinh, có hôm thì ăn bánh mì kẹp, có hôm thì ăn bún riêu cua. Ăn nhiều tới mức bác bán hàng biết rõ tôi ăn gì mà chưa kịp đỗ xe lên vỉa hè rồi. 

Tôi thích mỗi ngày nắng mưa vật lộn đi ăn trưa như vậy mà chẳng muốn vào canteen trường tẹo nào. Ăn xong thì tôi sẽ tạt qua nhà sách Nhã Nam để ngồi ngâm sách của người ta mà chẳng mua. Nói thực là hơi kỳ, nhưng tôi làm gì có đủ tiền để mua. Mọi người có lẽ không biết chứ tôi đã đọc gần như hết 2 cuốn Hạnh NhânDám Bị Ghét trong nhà sách rồi đó. Nhưng vì do dịch bệnh nên 100 trang cuối của Hạnh Nhân tôi vẫn chưa kịp đọc hết. Hẹn ngày tôi sẽ gấp cuốn sách với trang cuối lại.

Dù vậy thì vẫn tự nhủ rằng bị giam cầm trong nhà còn hơn những con người ngoài kia đang đấu tranh với dịch bệnh. Năm nay không phải một năm đẹp, đúng là vậy. Kết thúc 2020, tôi cứ nghĩ rằng 2021 sẽ là một năm đặc biệt với những con số lặp lại, nhưng lại không ngờ nó lại thành ra mức này. Và năm nay, đã có rất nhiều người dừng lại ở ngưỡng cửa 2021 rồi, họ đã tạm để lại tuổi của mình ở khoảng thời gian này, họ đã quyết định rời xa thế giới này ở khoảng thời gian này.

Đem theo rất nhiều hy vọng, có những người vẫn còn đang dang dở tuổi thanh xuân, có những người vẫn còn đang nuôi nấng tình yêu trong trẻo, có những người vẫn chưa hoàn thành xong hết ước mơ của mình. Có những sinh linh bé nhỏ nhiễm bệnh mà còn chưa kịp chiêm ngưỡng thế giới này, có những người đang độ tuổi hai mươi mà vì giường bệnh quá tải, họ đã mất ngay trong chính căn nhà của mình. Họ đã đi một cách nhanh chóng để người ở lại chịu nhiều đau thương. Còn gì đáng sợ hơn việc biết mình sẽ không thể chống cự được nữa, mà cũng chẳng thể cứu rỗi được. Chúng ta cũng chẳng thể trách được. Chỉ tiếc và buồn, mong sao khoảng thời gian rất đỗi kinh hoàng này sẽ qua đi nhanh chóng, mong sao, họ sẽ có một đời trọn vẹn hơn ở nơi khác với những điều còn dang dở.

 

Thôi thì đây là một chút câu chuyện nhỏ để vơi đi thời gian rảnh rỗi như này. Tôi muốn mọi người trong khoảng thời gian này, hãy cố gắng trau dồi thêm nhiều khả năng, hiểu rõ được việc mình thích, mình yêu. Không nên dành quá nhiều thời gian vào điện thoại nhé. Chúng ta hãy đọc sách, học thêm một thứ ngoại ngữ hoặc chỉ đơn giản là biết cách chăm sóc cây cảnh, biết nấu thêm vài món ăn sau này ở một mình có thể nấu. Đừng lãng phí thời gian này nhé ^^

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!