Chương 616: Anh ta tới đây làm gì? “Nhưng mà, cô Đường tốt với anh như vậy, nếu cô ấy trở về báo cáo lại bị mắng thì anh cũng không cảm thấy đau lòng sao?”, Ninh Thần hỏi với giọng điệu kỳ quái. Hoắc Khải ngẩn người, sau đó anh nhận ra ánh mắt cũng kỳ quái không kém của vị nữ bác sĩ chịu trách nhiệm kiểm tra sức khỏe cho Ninh Thần. Anh không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ, liền nói: “Em nói đi đâu vậy, không phải đã nói cho em biết rồi sao, anh và Đường Trọng Vi chỉ là bạn bè bình thường, không phải như em nghĩ đâu”. “Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, anh thật sự là người lòng dạ sắt đá”, Ninh Thần ngoài mặt mỉm cười, nói: “Em sợ một ngày nào đó cô Đường cũng sẽ học được cách khóc lóc rồi treo cổ tự tử, khi đó thì anh sẽ mềm lòng thôi…” “Tuyệt đối không, anh thề, nếu có như vậy thì anh sẽ bị…” Lời thề của Hoắc Khải còn chưa nói hết thì liền bị Ninh Thần che miệng lại, cô nói nhanh: “Anh thề cái gì chứ, em cũng đâu nói là không tin anh. Hơn nữa, cứ coi như cô Đường thật có phát sinh quan hệ gì với anh thì em cũng cảm thấy không có vấn đề. Không tin thì anh cứ thử đi”. Những lời này khiến Hoắc Khải đau đầu, không tin thì cứ thử, lời này là có ý gì đây? Nghe kiểu gì thì cũng nghe ra đây là một lời đe dọa. Mặc dù Ninh Thần là người cao cả, nhưng con người ai cũng phải có giới hạn. Cô có thể chấp nhận Cố Phi Dương là bởi vì sự si mê của Cố Phi Dương đối với Hoắc Khải có thể khiến cho bất kỳ ai cũng phải động lòng. Nhưng Đường Trọng Vi thì khác, cô ấy là cô chủ của Quốc tế Đường Thị với rất nhiều ưu điểm vốn có, điều này khiến Ninh Thần cảm thấy bị đe dọa. Nếu một cô chủ nhà giàu muốn đấu với cô, thì mọi chuyện sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với Cố Phi Dương. Nhưng Ninh Thần suy nghĩ rất thấu đáo, cô không cố đắm chìm vào chủ đề này lâu hơn nữa, trong khi vị nữ bác sĩ ngồi nghe lỏm được câu chuyện thì đang cảm thấy rất hứng thú. Nữ bác sĩ này biết danh tính của Hoắc Khải và Ninh Thần, cặp vợ chồng siêu giàu với khối tài sản hàng ngàn tỷ đồng đang được công chúng bàn tán xôn xao. Phải nói rằng, ông chủ của Hi Vọng Mới thực sự rất trẻ và đẹp trai, quan trọng nhất là anh còn quá giàu. Thực sự ghen tị với cô Ninh này vì đã có thể kết hôn với một người đàn ông xuất sắc như vậy. Suy nghĩ của vị nữ bác sĩ này chính là suy nghĩ chung của đại đa số phụ nữ trên thế giới. Tên tuổi và hình ảnh của Hoắc Khải từ lâu đã lan truyền trên khắp thế giới, không biết có bao nhiêu cô gái coi anh như người tình trong mộng của mình. Thậm chí có vô số người đàn ông đã tỏ ra phẫn nộ với Hoắc Khải. Không chỉ vì bạn gái, vợ, và thậm chí cả mẹ của họ đều sùng bái Hoắc Khải, mà còn bởi vì họ luôn bị mang ra so sánh với Hoắc Khải. So sánh cái quài gì chứ, cho dù họ có mọc thêm hai cái đầu cũng không thể nào so sánh được. Cùng lúc đó, nhà họ Hoắc đã nhận được lời nhắn từ Giản Tư Tư. “Ông chủ của Hi Vọng Mới, Lý Phong muốn tới nhà họ Hoắc sao? Anh ta tới đây làm gì?”, người đầu tiên được biết tin này ngay lập tức hỏi với vẻ mặt kinh ngạc. Lúc anh ta báo lại chuyện này cho Hoắc Trạch Minh biết, Hoắc Trạch Minh cũng cảm thấy khó hiểu không kém. Hoắc Trạch Minh của hiện tại đã mất đi dáng vẻ ngông cuồng từ lâu, nhà họ Hoắc mấy ngày nay bị hệ thống liên minh của Hi Vọng Mới quăng quật, ông ta thậm chí còn không có thời gian cạo râu, mỗi ngày mở mắt ra đều vô cùng bận rộn tìm cách đối phó với tất cả mọi vấn đề ập đến. Không phải đại lý trả hàng thì là tin xấu hệ thống phân phối sắp sập, hoặc là ngân hàng lại giục trả nợ, dòng tiền trong công ty lại không còn nhiều. Tin xấu cứ đến dồn dập khiến cho Hoắc Trạch Minh có cảm tưởng như nhà họ Hoắc đã sắp đến hồi kết thúc vậy. Nhưng thực tế thì nhà họ Hoắc vẫn còn có thể chống đỡ được một thời gian nhờ vào nền tảng đã xây dựng được năm xưa. Chỉ có điều, mọi người đều hiểu rằng dù cho có chống đỡ được thêm bao lâu nữa thì kết quả cuối cùng vẫn sẽ không thay đổi. Nhà họ Hoắc đã định sẵn là phải chết, đây là điều hiển nhiên, có điều chưa biết họ sẽ phải chết đứng hay chết nằm mà thôi. Chết đứng đồng nghĩa với việc họ sẽ phải nghiến răng chịu đựng đến giây phút cuối cùng, cho dù tiêu hết tiền hay lòng người tan rã thì họ cũng phải cố chống đỡ, không chịu thừa nhận thất bại. Trong trường hợp này, mặc dù họ chết nhưng cũng sẽ được coi là một cái chết tôn nghiêm. Đương nhiên sẽ chỉ có bọn họ xem đó là cái chết tôn nghiêm, chứ còn người ngoài thì chắc chắn sẽ bảo bọn họ là những kẻ quá ngu ngốc. Còn chết nằm chính là từ bỏ sự chống cự, mong chết càng sớm càng tốt, như vậy sẽ sớm được tự do. Tin tức Hoắc Khải sẽ đích thân tới nhà họ Hoắc khiên cho Hoắc Trạch Minh và các thành viên cấp cao khác đều rất ngạc nhiên. “Anh ta tới đây làm gì?”, đó là câu hỏi mà tất cả mọi người đều đang suy nghĩ. Một người trong thế hệ trẻ tuổi ngông nghênh, lập tức xắn tay áo nói: “Nếu như tên đó dám tới đây thì tốt, tôi sẽ giết tên đó trước để hả giận!” Tuy nhiên khi vừa nói ra câu này thì người đó đã bị người lớn hơn ngồi bên cạnh đập bộp vào lưng. “Cậu điên rồi sao? Bây giờ chúng ta gặp chưa đủ phiền phức hay sao?”, một vị lớn tuổi đóng vai trò cốt cán của nhà họ Hoắc nói với vẻ mặt phẫn nộ: “Lý Phong đó là người mà cậu có thể khiêu khích à? Cậu mà dám giết tên đó thì toàn bộ nhà họ Hoắc sẽ phải chôn chung. Mặc dù bây giờ chúng ta và tên đó đang đứng ở hai bên chiến tuyến, nhưng ngoài làm kẻ thù thì vẫn còn có rất nhiều con đường khác để lựa chọn. Nhưng nếu Lý Phong thật sự chết thì chỉ còn có một con đường tệ nhất cho chúng ta mà thôi!” Con đường đó chính là ngõ cụt. Những người điều hành cốt cán của nhà họ Hoắc nói đúng, chỉ cần nhà họ Hoắc không làm lớn chuyện thì họ vẫn còn cơ hội. Nếu không muốn chiến tranh, họ có thể chia nhỏ tài sản và bán cho nhiều công ty khác nhau. Cứ như vậy mà đổi tài sản lấy tiền mặt, nói không chừng còn cho không ít người cơ hội tiếp tục sống một cuộc sống sang trọng suốt nửa đời còn lại. Nhưng nếu bọn họ giết ông chủ lớn của Hi Vọng Mới thì làm gì còn ai dám mua lại tài sản của nhà họ Hoắc nữa? Nếu dám mua thì tức là đang công khai làm kẻ thù của Hi Vọng Mới! Ý của những thành viên cốt cán trong nhà họ Hoắc rất đơn giản, đó chính là bọn họ đều muốn lui về phía sau làm những người giàu có nhàn tản, không muốn phải lo lắng bất cứ điều gì nữa. Vì vậy, những lời nói của thế hệ trẻ trong nhà thực sự khiến cho họ bực mình hết sức. “Thế nhưng tên đó đã khiến cho chúng ta thành ra thế này, dù không giết thì cũng nên đánh, nếu không thì thật quá sức chịu đựng! Tôi thấy tên đó muốn tới nhà họ Hoắc của chúng ta rõ ràng là để khoe khoang!”, người đàn ông trẻ tuổi vô cùng tức giận nói. “Cho dù tên đó có muốn ở đây phô trương thanh thế, thì có đến lượt cậu lên tiếng hay không?” “Được rồi, ồn ào cái gì!”, Hoắc Trạch Minh vỗ bàn tức giận nói: “Đối thủ chưa đến mà trong nhà đã loạn hết cả lên, nếu như truyền ra ngoài còn không khiến cho người ta chê cười đến chết hay sao!” Một đám người ngay lập tức không dám tiếp tục lên tiếng, sau một hồi, Hoắc Trạch Minh mới liếc nhìn xuống dưới hỏi: “Người của Hi Vọng Mới có nói Lý Phong đó muốn tới đây làm gì hay không?” “Không có nói”, người đàn ông lắc đầu. Một người khác cũng nắm vị trí cốt cán trong nhà họ Hoắc tiến lên nói: “Chủ tịch, tôi nghĩ rằng lần này cái tên Lý Phong đó tới thì 80% là muốn thương lượng với nhà họ Hoắc. Hệ thống Hi Vọng Mới bây giờ đang chiếm ưu thế, nhưng nhà họ Hoắc chúng ta cũng không dễ khiêu khích… Trong cuộc chiến tranh thương mại đó, mặc dù chúng ta chịu tổn thất nhưng cũng khiến đối phương chịu tổn thất không kém. Hiện tại Hi Vọng Mới đang nắm giữ hai công nghệ lớn, nhưng cho dù là bất khả chiến bại thì bọn họ cũng không thể luôn chỉ dồn sức lực và tài chính cho một loại hình kinh doanh đó. Vì vậy, khả năng họ tới đàm phán là rất lớn, chúng ta nên có sự chuẩn bị trước”. “Chuẩn bị như thế nào? Định bán cơ nghiệp của gia tộc đi hay sao?”, Hoắc Trạch Minh trầm giọng hỏi. Gương mặt của người kia đỏ lên, tuy rằng không nói lời nào, nhưng phản ứng của ông ta cho thấy Hoắc Trạch Minh đã đoán đúng ý của ông ta rồi. Hoắc Trạch Minh ngẩng đầu nhìn những người xung quanh, đa số đều đang nhìn ông ta chờ đợi. Có điều một số người thì rõ ràng, còn một số người thì vô cùng mờ mịt. Có thể tưởng tượng được, hiện tại hầu hết người nhà họ Hoắc đều đang hy vọng đối phương tới đây để thương lượng. Chính xác mà nói, họ còn hy vọng rằng đối phương có thể thu mua lại cơ nghiệp của nhà họ Hoắc. Nếu là một vụ mua lại, thì nhà họ Hoắc với tư cách là bên được mua vẫn sẽ có thể chiếm được một mức độ chủ động nhất định. Ít nhất thì trong tay họ có nguồn vốn để thương lượng. Nhưng nếu như cuộc chiến thương mại cứ tiếp tục, thì nhà họ Hoắc thậm chí còn không có cơ hội để nói chuyện với đối phương, vậy bọn họ làm sao có thể chiếm chút quyền chủ động được. Nếu bán đi cơ nghiệp của gia tộc thì cho dù bán được giá bao nhiêu họ cũng có thể lấy được một phần. Nghỉ hưu sớm, sống cuộc sống của người giàu có bình thường cũng chẳng có vấn đề gì đáng ngại. Các thương vụ mua lại của Hi Vọng Mới hiện đang diễn ra vô cùng sôi nổi. Hầu như hàng ngày người ta đều có thể nghe thấy tin tức nói rằng các công ty đang giải thể và đàm phán về việc được mua lại với Hi Vọng Mới. Hi Vọng Mới có nguồn tiền mặt dồi dào, do đó không hề keo kiệt trong việc chi tiền để mua lại một công ty nào đó khác. Nhiều công ty rất có tiềm năng cũng sẵn sàng bán lại cho họ. Chỉ cần nắm lấy được cơ hội này, ngày tháng về sau chẳng phải là đã được đảm bảo vô cùng tốt rồi hay sao? Ai nói rằng trong kinh doanh phải luôn làm ông chủ của chính mình thì mới đạt được thành công? Chín mươi chín phần trăm doanh nhân trên thế giới đều không nghĩ như vậy, họ sẵn sàng được mua lại và sẵn sàng sử dụng quyền kiểm soát để đổi lấy việc rút ngắn thời gian phát triển kinh doanh. Bởi vì hầu hết các công ty lớn đi đến sự sụp đổ đều liên quan đến vấn đề chu kỳ phát triển diễn ra quá dài.Chương 616: Anh ta tới đây làm gì? “Nhưng mà, cô Đường tốt với anh như vậy, nếu cô ấy trở về báo cáo lại bị mắng thì anh cũng không cảm thấy đau lòng sao?”, Ninh Thần hỏi với giọng điệu kỳ quái. Hoắc Khải ngẩn người, sau đó anh nhận ra ánh mắt cũng kỳ quái không kém của vị nữ bác sĩ chịu trách nhiệm kiểm tra sức khỏe cho Ninh Thần. Anh không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ, liền nói: “Em nói đi đâu vậy, không phải đã nói cho em biết rồi sao, anh và Đường Trọng Vi chỉ là bạn bè bình thường, không phải như em nghĩ đâu”. “Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, anh thật sự là người lòng dạ sắt đá”, Ninh Thần ngoài mặt mỉm cười, nói: “Em sợ một ngày nào đó cô Đường cũng sẽ học được cách khóc lóc rồi treo cổ tự tử, khi đó thì anh sẽ mềm lòng thôi…” “Tuyệt đối không, anh thề, nếu có như vậy thì anh sẽ bị…” Lời thề của Hoắc Khải còn chưa nói hết thì liền bị Ninh Thần che miệng lại, cô nói nhanh: “Anh thề cái gì chứ, em cũng đâu nói là không tin anh. Hơn nữa, cứ coi như cô Đường thật có phát sinh quan hệ gì với anh thì em cũng cảm thấy không có vấn đề. Không tin thì anh cứ thử đi”. Những lời này khiến Hoắc Khải đau đầu, không tin thì cứ thử, lời này là có ý gì đây? Nghe kiểu gì thì cũng nghe ra đây là một lời đe dọa. Mặc dù Ninh Thần là người cao cả, nhưng con người ai cũng phải có giới hạn. Cô có thể chấp nhận Cố Phi Dương là bởi vì sự si mê của Cố Phi Dương đối với Hoắc Khải có thể khiến cho bất kỳ ai cũng phải động lòng. Nhưng Đường Trọng Vi thì khác, cô ấy là cô chủ của Quốc tế Đường Thị với rất nhiều ưu điểm vốn có, điều này khiến Ninh Thần cảm thấy bị đe dọa. Nếu một cô chủ nhà giàu muốn đấu với cô, thì mọi chuyện sẽ khó khăn hơn rất nhiều so với Cố Phi Dương. Nhưng Ninh Thần suy nghĩ rất thấu đáo, cô không cố đắm chìm vào chủ đề này lâu hơn nữa, trong khi vị nữ bác sĩ ngồi nghe lỏm được câu chuyện thì đang cảm thấy rất hứng thú. Nữ bác sĩ này biết danh tính của Hoắc Khải và Ninh Thần, cặp vợ chồng siêu giàu với khối tài sản hàng ngàn tỷ đồng đang được công chúng bàn tán xôn xao. Phải nói rằng, ông chủ của Hi Vọng Mới thực sự rất trẻ và đẹp trai, quan trọng nhất là anh còn quá giàu. Thực sự ghen tị với cô Ninh này vì đã có thể kết hôn với một người đàn ông xuất sắc như vậy. Suy nghĩ của vị nữ bác sĩ này chính là suy nghĩ chung của đại đa số phụ nữ trên thế giới. Tên tuổi và hình ảnh của Hoắc Khải từ lâu đã lan truyền trên khắp thế giới, không biết có bao nhiêu cô gái coi anh như người tình trong mộng của mình. Thậm chí có vô số người đàn ông đã tỏ ra phẫn nộ với Hoắc Khải. Không chỉ vì bạn gái, vợ, và thậm chí cả mẹ của họ đều sùng bái Hoắc Khải, mà còn bởi vì họ luôn bị mang ra so sánh với Hoắc Khải. So sánh cái quài gì chứ, cho dù họ có mọc thêm hai cái đầu cũng không thể nào so sánh được. Cùng lúc đó, nhà họ Hoắc đã nhận được lời nhắn từ Giản Tư Tư. “Ông chủ của Hi Vọng Mới, Lý Phong muốn tới nhà họ Hoắc sao? Anh ta tới đây làm gì?”, người đầu tiên được biết tin này ngay lập tức hỏi với vẻ mặt kinh ngạc. Lúc anh ta báo lại chuyện này cho Hoắc Trạch Minh biết, Hoắc Trạch Minh cũng cảm thấy khó hiểu không kém. Hoắc Trạch Minh của hiện tại đã mất đi dáng vẻ ngông cuồng từ lâu, nhà họ Hoắc mấy ngày nay bị hệ thống liên minh của Hi Vọng Mới quăng quật, ông ta thậm chí còn không có thời gian cạo râu, mỗi ngày mở mắt ra đều vô cùng bận rộn tìm cách đối phó với tất cả mọi vấn đề ập đến. Không phải đại lý trả hàng thì là tin xấu hệ thống phân phối sắp sập, hoặc là ngân hàng lại giục trả nợ, dòng tiền trong công ty lại không còn nhiều. Tin xấu cứ đến dồn dập khiến cho Hoắc Trạch Minh có cảm tưởng như nhà họ Hoắc đã sắp đến hồi kết thúc vậy. Nhưng thực tế thì nhà họ Hoắc vẫn còn có thể chống đỡ được một thời gian nhờ vào nền tảng đã xây dựng được năm xưa. Chỉ có điều, mọi người đều hiểu rằng dù cho có chống đỡ được thêm bao lâu nữa thì kết quả cuối cùng vẫn sẽ không thay đổi. Nhà họ Hoắc đã định sẵn là phải chết, đây là điều hiển nhiên, có điều chưa biết họ sẽ phải chết đứng hay chết nằm mà thôi. Chết đứng đồng nghĩa với việc họ sẽ phải nghiến răng chịu đựng đến giây phút cuối cùng, cho dù tiêu hết tiền hay lòng người tan rã thì họ cũng phải cố chống đỡ, không chịu thừa nhận thất bại. Trong trường hợp này, mặc dù họ chết nhưng cũng sẽ được coi là một cái chết tôn nghiêm. Đương nhiên sẽ chỉ có bọn họ xem đó là cái chết tôn nghiêm, chứ còn người ngoài thì chắc chắn sẽ bảo bọn họ là những kẻ quá ngu ngốc. Còn chết nằm chính là từ bỏ sự chống cự, mong chết càng sớm càng tốt, như vậy sẽ sớm được tự do. Tin tức Hoắc Khải sẽ đích thân tới nhà họ Hoắc khiên cho Hoắc Trạch Minh và các thành viên cấp cao khác đều rất ngạc nhiên. “Anh ta tới đây làm gì?”, đó là câu hỏi mà tất cả mọi người đều đang suy nghĩ. Một người trong thế hệ trẻ tuổi ngông nghênh, lập tức xắn tay áo nói: “Nếu như tên đó dám tới đây thì tốt, tôi sẽ giết tên đó trước để hả giận!” Tuy nhiên khi vừa nói ra câu này thì người đó đã bị người lớn hơn ngồi bên cạnh đập bộp vào lưng. “Cậu điên rồi sao? Bây giờ chúng ta gặp chưa đủ phiền phức hay sao?”, một vị lớn tuổi đóng vai trò cốt cán của nhà họ Hoắc nói với vẻ mặt phẫn nộ: “Lý Phong đó là người mà cậu có thể khiêu khích à? Cậu mà dám giết tên đó thì toàn bộ nhà họ Hoắc sẽ phải chôn chung. Mặc dù bây giờ chúng ta và tên đó đang đứng ở hai bên chiến tuyến, nhưng ngoài làm kẻ thù thì vẫn còn có rất nhiều con đường khác để lựa chọn. Nhưng nếu Lý Phong thật sự chết thì chỉ còn có một con đường tệ nhất cho chúng ta mà thôi!” Con đường đó chính là ngõ cụt. Những người điều hành cốt cán của nhà họ Hoắc nói đúng, chỉ cần nhà họ Hoắc không làm lớn chuyện thì họ vẫn còn cơ hội. Nếu không muốn chiến tranh, họ có thể chia nhỏ tài sản và bán cho nhiều công ty khác nhau. Cứ như vậy mà đổi tài sản lấy tiền mặt, nói không chừng còn cho không ít người cơ hội tiếp tục sống một cuộc sống sang trọng suốt nửa đời còn lại. Nhưng nếu bọn họ giết ông chủ lớn của Hi Vọng Mới thì làm gì còn ai dám mua lại tài sản của nhà họ Hoắc nữa? Nếu dám mua thì tức là đang công khai làm kẻ thù của Hi Vọng Mới! Ý của những thành viên cốt cán trong nhà họ Hoắc rất đơn giản, đó chính là bọn họ đều muốn lui về phía sau làm những người giàu có nhàn tản, không muốn phải lo lắng bất cứ điều gì nữa. Vì vậy, những lời nói của thế hệ trẻ trong nhà thực sự khiến cho họ bực mình hết sức. “Thế nhưng tên đó đã khiến cho chúng ta thành ra thế này, dù không giết thì cũng nên đánh, nếu không thì thật quá sức chịu đựng! Tôi thấy tên đó muốn tới nhà họ Hoắc của chúng ta rõ ràng là để khoe khoang!”, người đàn ông trẻ tuổi vô cùng tức giận nói. “Cho dù tên đó có muốn ở đây phô trương thanh thế, thì có đến lượt cậu lên tiếng hay không?” “Được rồi, ồn ào cái gì!”, Hoắc Trạch Minh vỗ bàn tức giận nói: “Đối thủ chưa đến mà trong nhà đã loạn hết cả lên, nếu như truyền ra ngoài còn không khiến cho người ta chê cười đến chết hay sao!” Một đám người ngay lập tức không dám tiếp tục lên tiếng, sau một hồi, Hoắc Trạch Minh mới liếc nhìn xuống dưới hỏi: “Người của Hi Vọng Mới có nói Lý Phong đó muốn tới đây làm gì hay không?” “Không có nói”, người đàn ông lắc đầu. Một người khác cũng nắm vị trí cốt cán trong nhà họ Hoắc tiến lên nói: “Chủ tịch, tôi nghĩ rằng lần này cái tên Lý Phong đó tới thì 80% là muốn thương lượng với nhà họ Hoắc. Hệ thống Hi Vọng Mới bây giờ đang chiếm ưu thế, nhưng nhà họ Hoắc chúng ta cũng không dễ khiêu khích… Trong cuộc chiến tranh thương mại đó, mặc dù chúng ta chịu tổn thất nhưng cũng khiến đối phương chịu tổn thất không kém. Hiện tại Hi Vọng Mới đang nắm giữ hai công nghệ lớn, nhưng cho dù là bất khả chiến bại thì bọn họ cũng không thể luôn chỉ dồn sức lực và tài chính cho một loại hình kinh doanh đó. Vì vậy, khả năng họ tới đàm phán là rất lớn, chúng ta nên có sự chuẩn bị trước”. “Chuẩn bị như thế nào? Định bán cơ nghiệp của gia tộc đi hay sao?”, Hoắc Trạch Minh trầm giọng hỏi. Gương mặt của người kia đỏ lên, tuy rằng không nói lời nào, nhưng phản ứng của ông ta cho thấy Hoắc Trạch Minh đã đoán đúng ý của ông ta rồi. Hoắc Trạch Minh ngẩng đầu nhìn những người xung quanh, đa số đều đang nhìn ông ta chờ đợi. Có điều một số người thì rõ ràng, còn một số người thì vô cùng mờ mịt. Có thể tưởng tượng được, hiện tại hầu hết người nhà họ Hoắc đều đang hy vọng đối phương tới đây để thương lượng. Chính xác mà nói, họ còn hy vọng rằng đối phương có thể thu mua lại cơ nghiệp của nhà họ Hoắc. Nếu là một vụ mua lại, thì nhà họ Hoắc với tư cách là bên được mua vẫn sẽ có thể chiếm được một mức độ chủ động nhất định. Ít nhất thì trong tay họ có nguồn vốn để thương lượng. Nhưng nếu như cuộc chiến thương mại cứ tiếp tục, thì nhà họ Hoắc thậm chí còn không có cơ hội để nói chuyện với đối phương, vậy bọn họ làm sao có thể chiếm chút quyền chủ động được. Nếu bán đi cơ nghiệp của gia tộc thì cho dù bán được giá bao nhiêu họ cũng có thể lấy được một phần. Nghỉ hưu sớm, sống cuộc sống của người giàu có bình thường cũng chẳng có vấn đề gì đáng ngại. Các thương vụ mua lại của Hi Vọng Mới hiện đang diễn ra vô cùng sôi nổi. Hầu như hàng ngày người ta đều có thể nghe thấy tin tức nói rằng các công ty đang giải thể và đàm phán về việc được mua lại với Hi Vọng Mới. Hi Vọng Mới có nguồn tiền mặt dồi dào, do đó không hề keo kiệt trong việc chi tiền để mua lại một công ty nào đó khác. Nhiều công ty rất có tiềm năng cũng sẵn sàng bán lại cho họ. Chỉ cần nắm lấy được cơ hội này, ngày tháng về sau chẳng phải là đã được đảm bảo vô cùng tốt rồi hay sao? Ai nói rằng trong kinh doanh phải luôn làm ông chủ của chính mình thì mới đạt được thành công? Chín mươi chín phần trăm doanh nhân trên thế giới đều không nghĩ như vậy, họ sẵn sàng được mua lại và sẵn sàng sử dụng quyền kiểm soát để đổi lấy việc rút ngắn thời gian phát triển kinh doanh. Bởi vì hầu hết các công ty lớn đi đến sự sụp đổ đều liên quan đến vấn đề chu kỳ phát triển diễn ra quá dài.