Chương 595: Cái gì cũng muốn “Không rõ tình hình cụ thể như thế nào nhưng theo điều tra, các hãng truyền thông lớn đều được mời tham gia họp báo. Hơn nữa, không chỉ ở trong nước mà còn rất nhiều hãng truyền thông lớn ở nước ngoài. Vừa rồi, tôi có gọi cho một người bạn làm truyền thông ở nước ngoài hỏi thăm một chút thì họ nói, tin này đã sớm lan truyền với tốc độ điên cuồng rồi. Nghe nói có rất nhiều người siêu giàu đang chuẩn bị liên hệ với Hi Vọng Mới, hỏi về phẫu thuật thay đầu”, người thuộc dòng chính nhà họ Hoắc kia trả lời. Đáp án này khiến sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên khó nhìn. So sánh với những người siêu giàu ở nước ngoài thì lực lượng vốn trong nước vẫn tính là yếu. Cho dù là người giàu nhất toàn quốc thì sao, sợ rằng còn chưa xếp được vào top 20 trên thế giới. Danh sách người giàu có mỗi năm chỉ là liệt kê những nhà giàu khá nổi tiếng và lộ diện. Mà những người thật sự giàu có ẩn giấu phía sau màn thì lại ít người biết đến. Rất có khả năng những người siêu giàu mà người bình thường vẫn thấy chỉ là một con cờ dưới tay họ mà thôi. Nhưng cho dù anh có bao nhiêu tiền, đều phải trải qua hết các cửa sinh, lão, bệnh, tử. Cho nên, cho dù khống chế toàn thế giới thì khi thấy sự thành công của phẫu thuật thay đầu trong tay Hi Vọng Mới, những người siêu giàu thực sự kia chắc chắn cũng muốn tham gia. Quyền thế càng lớn mạnh thì càng hi vọng có thể sống vĩnh viễn. Có thể tưởng tưởng là, những nhân vật siêu giàu trên thế giới nhất định sẽ bỏ ra hết những gì có thể để hi vọng họ có thể thực hiện thành công một lần phẫu thuật thay đầu. Mà Hi Vọng Mới lại nắm giữ kỹ thuật này, sẽ trở thành công ty siêu lớn thật sự không có đối thủ. Vốn dĩ kỹ thuật VR đủ để thay đổi hướng đi trong tương lai của thế giới đã đủ khiến người ta tham lam, bây giờ lại có thêm một công nghệ tái sinh. Một người thuộc dòng chính nhà họ Hoắc không thể tin được nói: “Người này… Cậu ta là thần sao? Tại sao có thể làm được chuyện khó tin như vậy?” Trong lòng mỗi người cũng đang có câu hỏi tương tự mà họ rất muốn biết đáp án. Sắc mặt Hoắc Trạch Minh càng trở nên khó nhìn, ngay cả người nhà họ Hoắc cũng nghĩ như thế, huống chi là những người khác. Tin tức này vừa được công bố ra ngoài, thì gần như không thể đối phó được với Hi vọng Mới. Không, không thể nào, nếu thật sự như thế thì nhà họ Hoắc có thể gặp phải vận rủi! Nghĩ đến báo cáo liên quan đến việc những nhà sản xuất ép giá nhà cung cấp, Hoắc Trạch Minh bỗng hiểu ra tất cả. Chẳng trách mà những người kia dám trâng tráo như thế, nhất định là họ đã biết tin này, cũng biết Hi Vọng Mới không thể đánh bại, có chỗ dựa rồi nên không lo ngại gì. Hoắc Trạch Minh có thể nghĩ được những điều này thì những người khác trong nhà họ Hoắc cũng nghĩ được. Ngay sau đó có người đến hỏi một cách lo lắng: “Chủ tịch, đây không phải là chuyện tốt. Nếu những gì trong video nói là thật thì việc chúng ta là kẻ thù của Hi Vọng Mới tương đương với việc tự ép mình vào con đường chết. Chỉ cần họ nói vài câu, sợ là có vô số người sẽ thừa cơ hãm hại chúng ta”. “Ông nghĩ rằng tôi không nghĩ tới điều đó sao?”, Hoắc Trạch Minh tỏ vẻ lạnh lùng, nói: “Nhưng tin này vẫn chưa chính thức xác nhận, ai biết là thật hay giả”. “Nhỡ đó là sự thật thì sao?”, có người hỏi. Thật ra chuyện này không có nhiều “nhỡ” như thế, theo họ thấy, 80% chuyện này là thật. Còn 20% có thể là trong đó có sai sót nhỏ, nhưng tính chân thực vẫn chiếm tỷ lệ vô cùng lớn. Hoắc Trạch Minh lạnh giọng hừ một tiếng, nói: “Nếu là thật thì làm sao, kỹ thuật vốn dĩ không thuộc về ai. Nếu nhà họ Hoắc có thể làm được thì Hi Vọng Mới vẫn là con kiến có thể dễ dàng bóp chết!” Những người nhà họ Hoắc nghe thấy đều sửng sốt, họ sẽ nắm lấy kỹ thuật này sao? Sao có thể được, nhà họ Hoắc chưa bao giờ đầu tư quá nhiều vào lĩnh vực y học, cho dù là khi Hoắc Khải còn nắm quyền lấy phát triển khoa học kỹ thuật làm mục tiêu chính. Hoắc Trạch Minh cũng không giải thích với những người này, chỉ nói: “Trước tiên nên chú ý động tĩnh của các công ty khác, có việc gì tự giải quyết được thì chủ động thực hiện. Tôi có vài việc khác phải làm”. Nói xong, Hoắc Trạch Minh đứng dậy rời đi. Bỏ lại một phòng đầy những thành viên nòng cốt nhà họ Hoắc ngơ ngác nhìn nhau. Vẻ mặt của họ đều không dễ nhìn cho lắm. Sự việc này ảnh hưởng quá lớn đến nhà họ Hoắc, nếu một người làm không tốt thì có khả năng cả nhà họ Hoắc sẽ tai họa thảm khốc. Mà Hoắc Trạch Minh lại không đưa ra được ý kiến gì hay ho mà còn bảo bọn họ phải theo dõi những chuyện sau đó. Theo dõi thì có thể giải quyết được sao? Bây giờ, Hi Vọng Mới đã bắt đầu phản kích rõ ràng rồi, nhà họ Hoắc phải làm thế nào? Rõ ràng biết Hi Vọng Mới nắm trong tay cỗ máy chém giết khó thể chống lại còn muốn tiếp tục đánh thì không phải là ông ta sợ chết chưa đủ nhanh hay sao. Hoắc Trạch Minh rời khỏi phòng họp đến phòng làm việc riêng của mình. Phòng làm việc của ông ta chính là phòng làm việc của Hoắc Khải trước đây, nhưng bây giờ đã có một số thay đổi nhất định. Ngoài thay đổi về phong cách trang trí mà còn mang tính bảo mật. Không chỉ được xử lý cách âm tuyệt đối mà còn trang bị cả thiết bị gây nhiễu tín hiệu, bảo đảm không bị người khác nghe lén. Sau khi đi vào văn phòng, Hoắc Trạch Minh ấn nút trên bàn làm việc, đóng hết rèm cửa lại. Ông ta cầm một chiếc điện thoại khác từ trong ngăn bàn, mở khóa gọi đi. “Tôi nhìn thấy tin tức về phẫu thuật thay đầu của Hi vọng Mới. Chuyện này rất nan giải, trụ sở bên đó phải hỗ trợ cho tôi, nếu không, nhà họ Hoắc coi như xong”, Hoắc Trạch Minh nói thẳng. Người mà ông ta gọi điện thoại, đương nhiên là một thành viên cao cấp của thế lực ngầm. Đầu kia điện thoại vang lên một giọng nói trầm thấp: “Chúng tôi cũng đã nhìn thấy tin tức này, đang phái người đến xác minh. Nhưng thằng nhãi đó chọn một một địa điểm ẩn náu rất kỹ, đến nay vẫn không biết tiến hành phẫu thuật ở đâu. Ngoài ra, sức ảnh hưởng của chúng tôi ở nước ngoài không lớn như ở trong nước, cho nên…” “Tôi không quan tâm được nhiều như thế, dù sao các ông bắt buộc phải ra tay trước khi người khác xác thực được tin tức này. Nếu tin này là thật thì cướp tài liệu của chúng. Nếu là giả thì công bố chứng cứ cho công chúng! Tầm quan trọng của nhà họ Hoắc vô cùng to lớn, chắc các ông không muốn dễ dàng mất đi như vậy chứ?”, Hoắc Trạch Minh nói. Lời nói của ông ta ngầm mang chút uy hiếp nhưng Hoắc Trạch Minh cũng không có cách nào khác. Tuy rằng, nhà họ Hoắc đã là một thành viên thuộc thế lực ngầm, nhưng là chủ của nhà họ Hoắc, Hoắc Trạch Minh chỉ hi vọng dòng họ có thể đủ lớn mạnh mà thôi, chứ không phải để nhà họ Hoắc sụp đổ. Khi đối mặt với mối đe dọa nguy hiểm như vậy, tất cả những gì ông ta có thể làm là dốc sức làm cho nhà họ Hoắc sống lại. Còn đối với việc lời nói của mình có làm thế lực ngầm kia bất mãn hay không, thì Hoắc Trạch Minh đã không còn nhiều sức lực để cân nhắc nhiều như vậy. Bởi vì ông ta biết, nếu không còn nhà họ Hoắc nữa, thì đối với thế lực ngầm kia, ông ta chỉ là đồ bỏ đi không có giá trị lợi dụng. Mà đối với đồ bỏ đi thì những người đó chưa bao giờ có bất kỳ sự đồng tình nào. Cho nên, nhà họ Hoắc còn thì Hoắc Trạch Minh mới có thể tiếp tục hưởng thụ cuộc đời tươi đẹp. Nếu nhà họ Hoắc không còn nữa, thì có đắc tội với ai hay không cũng không quan trọng nữa. Sau khi đầu dây bên kia im lặng một lát, nói: “Chúng tôi sẽ sắp xếp”. “Nếu giành được tài liệu phẫu thuật, nhà họ Hoắc chúng tôi cũng muốn có một bộ!”, Hoắc Trạch Minh nói: “Các ông không thể từ chối yêu cầu này. Đừng quên, lúc đầu các ông đã đồng ý với tôi, chỉ cần tôi giết Hoắc Khải thì các ông sẽ khiến nhà họ Hoắc càng trở nên lớn mạnh, Hơn nữa còn đồng ý với một yêu cầu của tôi. Yêu cầu đó chính là tôi muốn tài liệu này!” Đầu dây bên kia lại im lặng một lát rồi nói: “Nếu giành được tài liệu phẫu thuật thì sau khi chúng tôi nghiên cứu xong sẽ đưa cho nhà họ Hoắc một bộ”. Tuy rằng đối phương không đồng ý giao tài liệu cho nhà họ Hoắc ngay nhưng chỉ cần xong việc là có thể lấy được thì nhà họ Hoắc cũng đã có vốn để cạnh tranh với những công ty đứng đầu thế giới rồi. Hoắc Trạch Minh biết, mình có thể nói mấy lời đe dọa, nhưng không thể khiến mọi chuyện trở nên quá khó coi. Thế lực ngầm vô cùng to lớn, sức mạnh ngoài sức tưởng tưởng, chỉ dựa vào nhà họ Hoắc thì hoàn toàn không phải là đối thủ của họ. Muốn chơi với hổ, điều quan trọng nhất là không bị hổ ăn thịt, thỉnh thoảng trêu đùa nó còn được, nhưng một khi con hổ có dấu hiệu muốn giơ móng vuốt thì anh phải rút lui. Lúc đầu khi Hoắc Trạch Minh tiếp xúc với thế lực ngầm đã do dự rất lâu, cuối cùng không đưa ra quyết định. Bởi vì năng lực của Hoắc Khải vô cùng mạnh mẽ, chỉ bỏ ra công sức vài năm ngắn ngủi đã giúp nhà họ Hoắc bước một bước tiến lớn. Nếu anh có thể tiếp tục dẫn dắt nhà họ Hoắc thì sau này dòng họ nhất định có thể đứng đầu cả nước! Nhưng sức mạnh của thế lực ngầm khiến Hoắc Trạch Minh kinh ngạc không thôi, càng tìm hiểu nhiều thì ông ta càng sợ hãi tổ chức này. Cho nên, cuối cùng, Hoắc Trạch Minh đã không chịu nổi áp lực, chọn lựa sa ngã. Vụ giết người trên núi cao đó là lên kế hoạch tỉ mỉ rồi mới thực hiện. Lúc biết Hoắc Khải bị ném xuống núi, Hoắc Trạch Minh cũng từng khóc một trận vì cảm thấy thương tiếc cho một đứa cháu tốt như thế.