Chương 548. Phối hợp
“Không cần cảm ơn, muốn cảm ơn thì hãy cảm ơn chú ba của cô. Nếu không phải do ông ta nói cho tôi biết chuyện này thì tôi cũng không biết cô gặp phiền phức”, Hoắc Khải nói.
Cơ Hương Ngưng gật đầu, Cơ Xuyên Hải có thể chủ động báo tin. Điểm này cũng nằm trong dự liệu của cô ấy.
Trong dòng chính nhà họ Cơ thì cô ấy và Cơ Xuyên Hải có quan hệ tốt nhất, thời gian hợp tác cũng lâu nhất. Quan hệ giữa hai bên vô cùng bền vững.
Cơ Xuyên Hải không chỉ một lần tỏ rõ quan điểm, cho dù Cơ Hương Ngưng làm gì thì ông ta cũng đều ủng hộ. Nếu Cơ Hương Ngưng muốn đi vậy thì ông ta cũng đi.
Cơ Xuyên Hải nói ra câu này như đang nghĩ cho Cơ Hương Ngưng nhưng trên thực tế đây chính là sự thông minh của ông ta.
Ông ta hiểu rõ, bản thân có địa vị như hôm nay trong nhà họ Cơ là nhờ vào Cơ Hương Ngưng. Nếu Cơ Hương Ngưng không ở lại nhà họ Cơ nữa thì địa vị của ông ta cũng sẽ xuống dốc không phanh, thậm chí rất có khả năng bị lừa vào bẫy.
Thay vì ở lại nhục nhã thì không bằng đi theo Cơ Hương Ngưng.
Cho nên sau khi Cơ Hương Ngưng bị giam lỏng, Cơ Xuyên Hải nhanh chóng chạy đi tìm Hoắc Khải giúp đỡ.
Lão già này đã sống mấy chục năm ở nhà họ Cơ còn xem như khá khôn ngoan, nhưng sự khôn ngoan đó của ông ta, đa phần để mưu tính người khác.
“Tôi đương nhiên sẽ cảm ơn bên chú Ba, nhưng nếu không có anh thì sợ là tôi khó mà thoát được”, Cơ Hương Ngưng nói.
“Tôi cũng chỉ thuận nước đẩy thuyền thôi. Nếu cô muốn xây dựng lại nhà họ Cơ thì cần phải có thời cơ. Mà rời đi ở thời điểm hiện tại chính là thời cơ. Chỉ cần cô vừa hô lên một tiếng thì chắc chắn sẽ lôi kéo được không ít người. Tuy rằng quy mô có thể nhỏ hơn một chút so với tài sản của nhà họ Cơ trước đây, nhưng cô lại có quyền điều hành cao nhất”, Hoắc Khải nói.
Cơ Hương Ngưng hiểu rõ những lời của anh.
Nếu xây dựng lại nhà họ Cơ thì cô ấy sẽ chính là chủ tịch hội đồng quản trị không còn gì phải nghi ngờ. Bất kỳ ai cũng không có tư cách cũng như dám cướp vị trí này của cô ấy.
Vấn đề bây giờ là sự nỗ lực của bản thân cô ấy hai năm nay đã được bao nhiêu người thừa nhận.
Lúc bị giam lỏng, Cơ Hương Ngưng không sợ hãi chút nào. Nhưng nghĩ đến vấn đề này, cô ấy lại cảm thấy có chút căng thẳng.
Giống như thi đại học, lúc bình thường ôn tập thì chỉ cảm thấy mệt mà đến ngày có kết quả thì trong lòng nhiều người đều sẽ cảm thấy căng thẳng.
Bởi vì họ không biết, bản thân ôn luyện lâu như thế thì cuối cùng sẽ đạt được thành tích thế nào, là đến học tiến sĩ ở Đại học Bắc Kinh hay đi Lam Tường học lái máy xúc?
“Căng thẳng vậy sao?”, Hoắc Khải có thể nhìn ra tâm trạng của cô ấy. Bởi vì thực sự điều đó được thể hiện ra quá rõ, gần như viết hết lên mặt.
Cơ Hương Ngưng cũng không che giấu suy nghĩ của mình. Cô ấy gật đầu, nói: “Hơi căng thẳng một chút. Nếu không có mấy người đồng ý đứng về phía tôi thì có thể sẽ cảm thấy vô cùng thất bại. Chắc anh rất khó hiểu cảm giác này vì anh là người chưa từng thất bại”.
Hoắc Khải mỉm cười, nói: “Cô không phải là tôi, sao lại biết tôi chưa từng thất bại. Thực ra lúc tôi thất bại, tôi còn đau khổ hơn cô bây giờ”.
Thất bại lớn nhất của Hoắc Khải là bị người bên cạnh hại chết. Chuyện này luôn là nỗi đau lớn nhất trong lòng anh.
Cho dù bây giờ, anh không coi nhà họ Hoắc là mục tiêu cuối cùng nữa, nhưng những chuyện này, không phải nói quên thì quên ngay được.
Nếu có một ngày, Hoắc Khải lấy được nhà họ Hoắc về tay. Anh sẽ tìm người đã hại anh, đối mặt với hắn ta mà hỏi, rốt cuộc là lợi ích lớn đến cỡ nào mới có thể khiến hắn không màng đến tình thân, gây ra chuyện tán tận lương tâm đến vậy!
Nếu Cơ Hương Ngưng có thất bại thì chẳng qua chỉ là không có nhiều người thừa nhận năng lực của cô ấy mà thôi, nhưng đối với Hoắc Khải, người đã trải qua sống chết thì quả thật hai chuyện này không giống nhau.
Cơ Hương Ngưng nhìn anh, có chút tò mò hỏi: “Anh cũng từng thất bại sao? Nhưng từ lúc quen biết anh, tôi chưa từng thấy lần nào”.
“Đó là chuyện rất lâu từ trước, không có gì hay ho nên cũng không muốn nhắc lại”, Hoắc Khải thuận miệng qua loa nói một câu, sau đó nói tiếp: “Bây giờ cô định làm thế nào? Lập tức xây dựng lại nhà họ Cơ hay là muốn nghỉ ngơi một chút?”
“Rèn sắt khi còn nóng. Bây giờ, sự việc vẫn đang là một vấn đề nóng cần giải quyết, kéo dài thêm một thời gian nữa thì có lẽ sẽ không có hiệu quả này. Nhưng chuyện lần này, vẫn cần sự giúp đỡ của anh và Ninh Thần”, Cơ Hương Ngưng nói.
Hoắc Khải hiểu ý của cô ấy, chỉ cần Hi Vọng Mới đưa ra một thông báo thì có thể đem lại tiếng vang rất lớn cho Cơ Hương Ngưng.
Ví dụ như, Hi Vọng Mới ủng hộ và tiếp tục hợp tác với doanh nghiệp mà Cơ Hương Ngưng gây dựng lại, còn loại bỏ toàn bộ những hợp tác trước đây.
Một thông báo giống như tảng thiên thạch rơi xuống phá huỷ toàn bộ nhà họ Cơ. Cho dù không tiến hành cấm vận như khi đối phó với tập đoàn Phong Âu, nhưng có kinh nghiệm từ lần trước, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều người sẵn sàng hợp tác với nhà họ Cơ.
Sau khi thương lượng cơ bản và trực tiếp về vấn đề này, Cơ Hương Ngưng đặt phòng ở tại một khách sạn năm sao.
Không lâu sau, Cơ Xuyên Hải đưa vài thành viên hội đồng quản trị của nhánh phụ qua đó, nhưng bất ngờ hơn là còn có ba thành viên hội đồng quản trị của dòng chính cũng ở đây.
Cộng mấy người này lại với nhau thì đã gần bằng nửa số ghế của hội đồng quản trị.
Khi thấy Hoắc Khải cũng ở đây, mấy người này đều vô thức quay sang nhìn nhau, nở nụ cười.
Họ đều đã nhìn thấy hoặc nghe nói về chuyện Hoắc Khải đích thân đến cửa tìm người ở chỗ Cơ Trấn Hùng. Còn Cơ Trấn Hùng thì đến rắm cũng không dám đánh, cứ thế nhìn Hoắc Khải đưa người đi.
Chủ nhà như thế thì không cần cũng được.
Lần này đến, họ muốn thể hiện lòng quyết tâm mà cũng có thể nói là lòng trung thành đối với Cơ Hương Ngưng.
“Hương Ngưng, cháu yên tâm. Dù cháu muốn làm gì thì chú vẫn chỉ nói một câu đó là sẽ dốc sức ủng hộ cháu!”, Cơ Xuyên Hải là người đầu tiên thể hiện thái độ.
Những người khác cũng học theo, nói những câu tương tự như vậy.
Cơ Hương Ngưng mỉm cười. Những người này sẵn sàng đi theo thì chuyện xây dựng lại nhà họ Cơ đã ổn thoả rồi.
Cô ấy nói: “Cảm ơn sự thừa nhận của mọi người. Nhưng chuyện này rất phức tạp. Chúng ta cần lên kế hoạch cụ thể và thực hiện một cách cẩn thận. Tôi tin rằng, chỉ cần hoàn thành xong kế hoạch thì nhà họ Cơ mới sẽ đem lại cho mọi người càng nhiều lợi ích!”
“Đương nhiên chúng tôi tin tưởng điều này, nếu không sẽ không đến đây”, một thành viên hội đồng quản trị của dòng chính nói rồi đột nhiên mắng Cơ Trấn Hùng: “Cô không biết lão già đó nói những lời vô sỉ thế nào đâu, không có trách nhiệm chút nào. Tôi chịu đủ rồi. Chính ra cháu Hương Ngưng vẫn hành động nhanh nhẹn, nếu không thì sớm muộn tôi cũng phản lại ông ta!”
Những người khác nhao nhao phụ hoạ, giống như là nếu Cơ Hương Ngưng không làm thì họ cũng sẽ trở mặt với Cơ Trấn Hùng vậy.
Nhưng cho dù là Hoắc Khải, Cơ Hương Ngưng hay chính bản thân họ đều hiểu rõ những lời này chỉ nói chơi mà thôi.
Không có Cơ Hương Ngưng, họ sẽ chỉ thành thật mà làm việc cho nhà họ Cơ, không ai dám làm loạn. Bây giờ có Cơ Hương Ngưng dẫn đầu, lại có Hoắc Khải và Hi Vọng Mới chống lưng, họ mới dám làm vậy.
Họ hiểu rõ ràng một điều là đi theo Hi Vọng Mới, chắc chắn sẽ có tương lai hơn so với việc đi theo Cơ Trấn Hùng.
Sau đó, Cơ Hương Ngưng bắt đầu lên kế hoạch cụ thể.
Cô đã nghĩ về chuyện xây dựng lại nhà họ Cơ từ rất lâu về trước và cũng đã chuẩn bị nền tảng sẵn. Lần này thực sự bắt tay vào làm thì cũng không cần cân nhắc quá nhiều, cứ theo kế hoạch mà làm.
Kế hoạch của Cơ Hương Ngưng rất đơn giản, dựa vào danh nghĩ nhà họ Cơ mới để đưa ra thông báo, tiếp nhận tất cả các thành viên nhà họ Cơ gia nhập. Đồng thời, Hi Vọng Mới cũng phát thông báo phối hợp.
Mà thành viên tham gia vào nhà họ Cơ mới phải đem tất cả những tài nguyên và tiền bạc qua đây, không được giữ lại nhà họ Cơ cũ một phần nào.
Hai nhà họ Cơ, ông chỉ được chọn một, không thể gió chiều nào xoay chiều đó.
Dựa vào năng lực của những người này thì gần như đã mang đi một nửa tài sản nhà họ Cơ. Chỉ cần thêm một phần ba nữa là họ sẽ chiếm thế thượng phong. Thêm một phần ba nữa sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối. Thậm chí có thể nói, phía Cơ Trấn Hùng đã hoàn toàn sụp đổ rồi.