Chương 474: Chuẩn bị đầy đủ
“Cho dù chúng ta không làm như vậy, thì mọi người cho rằng nhà họ Hoắc sẽ dễ dàng buông tha cho chúng ta sao? Hay là cho tới tận bây giờ mọi người vẫn chưa hiểu tại sao nhà họ Hoắc lại đến gây rối cho chúng ta?”, Hoắc Khải hỏi.
Giản Tư Tư và những người khác khó hiểu hỏi: “Không phải là vì chuyện nhà máy điện tử sao?”
“Tất nhiên là không”, Ninh Thần nói: “Sự hợp tác mới của chúng ta với tập đoàn thương mại quốc tế Đường Thị đã gây nên chấn động trong ngành, nên nhiều công ty đã tích cực tìm kiếm sự hợp tác với chúng ta. Nhà họ Hoắc chưa bao giờ đến đây vì họ cảm thấy Hi Vọng Mới chỉ là một công ty nhỏ, không xứng đáng để hợp tác với họ. Do đó, họ muốn gây áp lực để chuẩn bị cho các thương vụ mua lại sau đó”.
“Mua lại?”, giám đốc bộ phận quan hệ công chúng Kiều Đống Lương đứng lên, tức giận nói: “Vậy thì bọn họ thật quá đáng, bọn họ nghĩ chúng ta dễ bị bắt nạt như vậy sao!”
“Đừng cảm thấy tức giận, đây là điều bình thường trên thương trường. Chúng ta rồi cũng sẽ như vậy. Trong tương lai, khi chúng ta thấy một số công ty có tiềm năng hơn, chúng ta sẽ nghĩ đến việc mua lại họ, chỉ có điều mỗi người sẽ sử dụng mỗi phương pháp khác nhau”, Hoắc Khải vẫy tay ra hiệu cho Kiều Đống Lương đừng kích động, sau đó nói tiếp: “Vì vậy, điều quan trọng nhất bây giờ là giữ một tâm trí bình tĩnh và không bị quấy rầy bởi chiêu trò của bọn họ”.
Lúc này, có người tới báo: “Ông chủ, sếp Ninh, người nhà họ Hoắc đã đi rồi”.
“Đi rồi sao? Bọn họ có nói gì không?”, Ninh Thần hỏi.
“Không nói gì, nhưng nhìn vẻ mặt của họ có vẻ rất tức giận”, người này trả lời.
Ninh Thần ậm ừ, sau đó nhìn Hoắc Khải hỏi: “Bây giờ phải làm gì? Em không nghĩ bọn họ sẽ từ bỏ chuyện này mà rời đi”.
“Tất nhiên là họ sẽ không từ bỏ”, Hoắc Khải nói: “Dựa trên những gì anh biết về nhà họ Hoắc, việc họ đến đây ngày hôm nay chính là một tín hiệu. Nếu như họ có thể thành công ngay trong hôm nay thì tốt, không cần phải phí sức thêm. Nhưng nếu nói chuyện thất bại thì họ chắc chắn có chuẩn bị kế hoạch B. Và kế hoạch này rất có thể liên quan đến những chiêu trò cạnh tranh ác ý. Vì vậy, ngay từ bây giờ phải yêu cầu toàn thể công ty chuẩn bị đầy đủ. Ngoài ra, để phân xưởng sản xuất làm thêm giờ để tạo ra đủ sản phẩm. Phòng kế hoạch trong vòng mười hai giờ phải đưa ra một bộ kế hoạch để thực hiện hoạt động mới, yêu cầu chỉ có một, đó chính là thu hút được sự tham gia trên toàn quốc!”
Giọng điệu và biểu cảm của Hoắc Khải rất nghiêm túc.
Anh thật sự biết rõ về nhà họ Hoắc, gần như có thể đoán được những gì mà hai anh em Hoắc Lập Quần và Hoắc Thanh Vân sẽ làm.
Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, cái đạo lý này cũng không hoàn toàn đúng đắn.
Khi chênh lệch sức mạnh giữa hai bên quá lớn, thì dùng kĩ xảo cũng chẳng có tác dụng gì. Hi Vọng Mới chỉ giống như một đứa trẻ trước mặt nhà họ Hoắc, nếu như không có một sự chuẩn bị tinh thần tốt thì sẽ khó lòng vượt qua được giai đoạn khủng hoảng này.
Tất cả mọi người đứng lên, cũng nghiêm túc gật đầu: “Được! Bây giờ chúng tôi đi chuẩn bị ngay!”
Khi những người khác rời văn phòng, Hoắc Khải giữ lại Ninh Thần và Giản Tư Tư, sau đó hỏi: “Còn bao nhiêu tiền trong tài khoản của công ty?”
Ninh Thần nhớ lại một hồi, sau đó trả lời: “Có khoảng hai ba trăm triệu tệ. Anh cũng biết đó, tuy lợi nhuận lớn nhưng chúng ta đã đầu tư rất nhiều vào nghiên cứu phát triển, cộng với tiền lương nhân sự…”
“Rút hết tiền ra”, Hoắc Khải cắt ngang lời giải thích của Ninh Thần: “Hơn nữa, thảo luận với bên ngân hàng để vay thêm ít nhất một tỷ”.
“Hả? Tại sao cần nhiều tiền như vậy?”, Ninh Thần khó hiểu hỏi.
“Đi mua nguyên liệu sản xuất, từ sản phẩm giảm cân đến đồ uống, tất cả nguyên liệu thô đều phải được mua lại”, Hoắc Khải nói.
Ninh Thần và Giản Tư Tư không hiểu tại sao anh lại muốn mua nhiều nguyên liệu thô như vậy. Cho dù hiện tại công việc kinh doanh tốt đến đâu, chi hơn một tỷ đồng cho nguyên liệu thô sẽ sản xuất ra lượng sản phẩm có giá trị ít nhất là gấp đôi.
Phải mất bao lâu để thu lại hết hai ba tỷ tiền sản phẩm chứ?
Nhà họ Hoắc bây giờ đã để mắt tới mình, không những không giữ dòng tiền để đề phòng mà còn rút hết tiền và đi vay thêm để làm việc này, đây không phải đang tự đâm đầu vào ngõ cụt sao?
“Đừng lo lắng, một khi đã bảo mọi người đi làm việc thì tức là anh đã nắm chắc mọi chuyện. Ninh Thần đến ngân hàng, nếu như vay không được thì anh sẽ đi. Khoản vay tối thiểu là một tỷ, hoặc càng nhiều càng tốt, nếu thật sự không được thì có thể thế chấp nhà máy cũng không sao cả”, Hoắc Khải tự tin nói: “Có thể yên tâm rằng cuộc khủng hoảng này cũng chính là cơ hội. Chỉ cần chúng ta sống sót qua cuộc khủng hoảng này, liền có thể khiến giá trị của công ty tăng gấp mười lần”.
Khi nghe những lời này, ánh mắt của Ninh Thần và Giản Tư Tư như sáng lên.
Họ không hiểu Hoắc Khải sẽ làm gì, nhưng vì Hoắc Khải đã nói chắc chắn như vậy nên họ liền làm theo. Dù sao cho tới nay, họ chưa từng thấy Hoắc Khải mắc phải sai lầm, nên mọi người đều tin tưởng vào anh một cách mù quáng.
Là những người thân thiết nhất với Hoắc Khải, Ninh Thần và Giản Tư Tư thậm chí còn tin tưởng nhiều hơn người khác.
Sau đó, Hoắc Khải cũng không ở lại công ty.
Anh đi tìm Miêu Nhất Khoa, thông qua mạng lưới của ông ta tập hợp hầu hết các nhà cung cấp nguyên liệu trong nước liên quan đến ngành giảm cân để mua nguyên liệu thô từ họ.
Nguyên liệu cho sản phẩm giảm cân gồm axit linoleic liên hợp, chiết xuất cà phê xanh và chiết xuất lá dây thìa canh. Công nghệ chiết xuất của những thứ này không cao, đầu ra đơn lẻ, các ngành khác ít sử dụng.
Vì vậy, những nguyên liệu này trên thị trường luôn có nguồn cung vượt nhu cầu.
Bây giờ Hoắc Khải lại đặt đơn hàng một tỷ nguyên liệu thô trong một lần, điều này khiến cho các nhà cung cấp nguyên liệu vô cùng vui mừng.
Tuy nhiên, Hoắc Khải đã đưa ra một yêu cầu, vì mua quá nhiều nguyên liệu nên anh không có đủ kho để chứa chúng. Do đó, sau khi thanh toán, những nguyên liệu thô này phải được người bán nguyên vật liệu đó giữ trong một thời gian.
Ngoài ra, nếu có ai đó muốn mua những nguyên liệu thô này, bọn họ phải giúp anh tiêu thụ và vận chuyển chúng.
Các nhà cung cấp nguyên liệu đương nhiên sẽ không từ chối yêu cầu nhỏ này, nguyên liệu thô sẽ không sinh lời nếu chúng được cất giữ trong kho, chỉ có cách bán chúng thì họ mới có thể kiếm tiền.
Thậm chí nếu bây giờ Hoắc Khải có muốn mua giá vốn, họ cũng sẽ chẳng chần chừ.
Sau khi giải quyết xong chuyện này, Hoắc Khải không ngừng nghỉ, lập tức quay lại công ty, hỏi về việc thảo luận khoản vay.
Ninh Thần đích thân đến ngân hàng, với danh tiếng của công ty Hi Vọng Mới đúng là không khó để vay mấy trăm triệu tệ. Nhưng nếu muốn vay một tỷ thì phải có tài sản thế chấp.
Ninh Thần nghiến răng lấy cổ phần tại chi nhánh Giáp Tử làm tài sản thế chấp, trong mắt nhiều người, đây chính là một hành động điên rồ.
Bây giờ định giá của công ty Hi Vọng Mới có thể lên tới năm tỷ, mà hầu hết tài nguyên được cung cấp bởi chi nhánh Giáp Tử. Chi nhánh Ất Sửu và Bính Tuất thì vẫn còn sơ khai, ngoại trừ một phần nhỏ lợi nhuận đến từ ngành thực phẩm thì cũng không còn gì đáng kể.
Vì vậy, việc thế chấp chi nhánh Giáp Tử cũng tương đương với việc biến công ty Hi Vọng Mới thành một cái vỏ rỗng.
Phía ngân hàng đương nhiên rất vui, vì một công ty được định giá vài tỷ được thế chấp chỉ để vay một tỷ, đúng là lợi nhuận ổn định đối với họ.
Ngay cả khi ngân hàng không sản xuất sản phẩm giảm cân, họ cũng có thể bán công ty đó đi trong tương lai.
Khoản vay được giải ngân trong ngày, vì ngân hàng cũng có xem xét tới tư cách người thừa kế giáo sư Triệu Vĩnh An của Hoắc Khải, nếu không thì một khoản tiền lớn như vậy thường phải mất ít nhất một tuần để phê duyệt.
Đối với các hoạt động tiếp theo, phòng kế hoạch cũng đã đưa ra ba kế hoạch trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Cuối cùng, sau khi Hoắc Khải xem xét, một bộ kế hoạch đã được chọn.
Toàn bộ công ty từ trên xuống dưới, bất kể nhân viên cấp thấp, quản lý cấp trung hay giám đốc điều hành, tất cả đều hết sức bận rộn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!