Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chế Tạo Hào Môn Hoắc Khải

Chương 322: Về nhà hẵng nói

 

“Được rồi, vậy cô ở khách sạn chờ tôi, tan làm tôi sẽ đi đón cô”, Hoắc Khải nói.

“Vậy thì tôi ở đây đợi anh, nếu mà anh không tới, tôi sẽ để vệ sĩ của tôi bóp chết anh!”, Đường Trọng Vi giơ nắm đấm nhỏ bé mỏng manh lên uy hiếp, cho dù Hoắc Khải cũng không thể nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của cô ấy lúc này.

Sau khi cô ấy cúp điện thoại, người đàn ông mặc âu phục đứng ở một bên hơi cúi người nói: “Thưa cô chủ, chủ tịch hy vọng cô có thể quay lại càng sớm càng tốt, bên phía nhà họ Hoắc…”

“Có quay lại hay không là quyền tự do của tôi, lẽ nào bố tôi còn muốn ép tôi làm những việc mà tôi không muốn hay sao?”, Đường Trọng Vi bất mãn nói.

Người đàn ông trung niên nhanh chóng lắc đầu giải thích: “Chủ tịch không có ý như vậy, nhưng cô chủ đã ở đây mấy ngày rồi. Chủ tịch đã cãi nhau rất lớn với nhà họ Hoắc vì chuyện của cô chủ. Nếu như cô chủ không quay lại e rằng sẽ xảy ra nhiều rắc rối. Cô chủ cũng biết với thế lực của chủ tịch so với nhà họ Hoắc thì tuyệt đối sẽ không có chuyện chịu nhường nhịn”.

“Vậy ý của ông là muốn tôi làm người hòa giải?”, hai mắt Đường Trọng Vi dường như trống rỗng, nhìn ông rồi nói: “Tôi không làm việc trong công ty, tại sao tôi phải đánh đổi sở thích cá nhân của mình để đấu tranh cho lợi ích của công ty? Nếu như điều đó có lợi như vậy, vậy thì ông đi mà làm”.

Dứt lời, Đường Trọng Vi đứng dậy, cầm túi bước ra ngoài. Người đàn ông trung niên là một trong những thư ký của chủ tịch Đường, ông ta biết cô chủ được chiều chuộng từ nhỏ đến lớn, nên cũng không dám có gì bất mãn, chỉ có thể gọi những vệ sĩ khác đi theo cô ấy. Đã đến giờ tan làm, Hoắc Khải sắp xếp xong mọi thứ rồi chuẩn bị rời đi. Còn chưa bước ra khỏi cửa thì Cơ Hương Ngưng đã bước nhanh vào trong.

Cô ấy có vẻ hơi lo lắng nói: “Chú ba nói với tôi rằng dòng chính sẽ triệu tập một cuộc họp hội đồng quản trị để thúc đẩy cải cách doanh nghiệp của dòng họ. Đây là phương án cải cách, anh xem”.

Nếu như là chuyện khác, Cơ Hương Ngưng sẽ không đến nói với Hoắc Khải vào lúc này, vì cô ấy luôn cảm thấy do dự bởi những uẩn khúc trước đây, và cô ấy không biết phải làm thế nào để đối mặt với Hoắc Khải. Nhưng cuộc cải cách doanh nghiệp này liên quan đến lợi ích cơ bản của cô ấy. Sau khi đọc kế hoạch cải cách do Cơ Xuyên Hải gửi, Cơ Hương Ngưng ngay lập tức biết rằng đã có điều gì đó không ổn xảy ra.

Cô ấy không có kinh nghiệm để đối phó với loại chuyện này, cũng không biết phải làm sao, sau khi suy đi nghĩ lại, cô ấy chỉ có thể cầu cứu Hoắc Khải. Ngoài mặt cô ấy tỏ ra nóng nảy, thật ra là để che đậy một nỗi hoảng sợ khác trong lòng.

“Trước tiên đừng quá lo lắng. Để tôi xem qua một chút”, Hoắc Khải cầm lấy máy tính xách tay, đi sang bên cạnh và ngồi xuống để xem xét kỹ hơn.

Kế hoạch cải cách cũng không dài lắm, nhưng có thể thấy nó đã được đặc biệt chuẩn bị, rất có tính toán. Trong đó, liên quan mật thiết nhất đến Cơ Hương Ngưng chính là thời gian nắm quyền tại văn phòng chi nhánh. Trước đây Hoắc Khải dựa vào áp lực từ bên ngoài buộc dòng chính của nhà họ Cơ phải chấp nhận các điều kiện của mình, khiến cho vấn đề tài chính và nhân sự của văn phòng chi nhánh không phải chịu sự kiểm soát của trụ sở chính. Nhưng kế hoạch cải cách lần này đã quy định rất rõ ràng, rằng các vị trí tổng giám đốc của tất cả các chi nhánh sẽ được điều chuyển mỗi ba năm một lần.

Nói một cách nhẹ nhàng, điều này là để tránh việc chia bè kết phái, hơn nữa còn để cho những tài năng mới tốt hơn có thể luân phiên hoạt động. Nhưng trên thực tế, bất cứ ai có con mắt tinh tường đều có thể nhận ra, hơn một nửa nguyên nhân là do Cơ Hương Ngưng nên mới có chuyện soạn ra cái kế hoạch cải cách này.

Bây giờ Cơ Hương Ngưng đang phụ trách văn phòng chi nhánh, vốn đã là một trong những người giỏi nhất của nhà họ Cơ. Nguồn vốn 200 triệu tệ đã được chi ra, phạm vi kinh doanh cũng được mở rộng đáng kể, theo ước tính, lợi nhuận năm nay có thể tăng ít nhất 300%.

Nghe thì có vẻ không nhiều, nhưng phải biết, mức tăng này là đã trừ ra chi phí hoạt động rồi. Nói cách khác, trừ ra chi phí hơn 200 triệu tệ, còn có lợi nhuận tăng gấp ba lần. Tính toán kĩ ra như vậy thì thấy đúng là rất dọa người.

Chỉ là một chi nhánh, mà lợi nhuận hàng năm gần như tương đương với tổng của tất cả các chi nhánh khác của nhà họ Cơ. Dòng chính từ trước đến giờ luôn đem doanh nghiệp gia tộc coi là sản nghiệp của riêng họ, bây giờ nhìn thấy chỗ này phát triển tốt như vậy, tự nhiên sẽ cảm thấy tức đến đỏ cả mắt. Hoắc Khải đã dự liệu được chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ tới, chỉ là anh không ngờ dòng chính nhà này lại thiếu kiên nhẫn đến như vậy.

Chỉ mới có vài tháng mà đã nổi lòng tham, chẳng trách nhà họ Cơ làm ăn bao nhiêu năm nay mà sản nghiệp vẫn luôn nằm ở mức một tỷ không di dịch. Hoắc Khải rất bình tĩnh, nhưng Cơ Hương Ngưng thì không như vậy, cô ấy sốt ruột hỏi: “Thế nào rồi, có cách giải quyết không?”

Hoắc Khải suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi không nghĩ cần phải xử lý chuyện gì, chỉ cần thuận nước đẩy thuyền là được. Trong mắt người khác, đây là một chiến lược nhằm chống lại cô. Nhưng theo tôi, đây là một cơ hội lớn dành cho cô”.

“Cơ hội lớn?”, Cơ Hương Ngưng sững sờ, hiển nhiên là không hiểu ý của anh.

Hoắc Khải cười nói: “Cho dù cô có quản lý văn phòng chi nhánh của nhà họ Cơ tốt đến đâu thì nó vẫn luôn chỉ là một chi nhánh. Nói thẳng ra thì cô không thể nào đứng trên sân khấu, không thể nào làm chủ được. Bởi vì cô vốn không thể tách hẳn văn phòng chi nhánh này ra khỏi doanh nghiệp gia tộc, bất kể là dòng chính hay nhánh phụ cũng sẽ không đồng ý với điều đó. Nay dòng chính đã cho cô cơ hội để di chuyển, đương nhiên cô phải biết nắm bắt lấy nó”.

“Nhưng nếu điều tôi đến chi nhánh khác thì tôi nên làm gì? Họ đổi người cũng tương đương với việc tước bỏ toàn bộ quyền lực của tôi”, Cơ Hương Ngưng cau mày nói.

“Cô phải nghĩ ở một góc độ khác, nếu như cô không nhường đường thì làm sao cô có thể nâng đỡ người của mình lên được?”, Hoắc Khải nói.

“Người của mình?”

“Cô không thấy à, một mình cô làm sao có thể chống lại cả gia tộc?”, Hoắc Khải lắc đầu nói: “Muốn làm chủ tịch thì phải có tầm nhìn xa hơn, lâu dài hơn. Vị trí chủ tịch không phải là người có quyền lực lớn nhất, mà là người biết cân bằng tốt nhất. Nếu như cô có thể cân bằng lợi ích của tất cả các bên, họ sẽ giữ cô ở lại chiếc ghế này. Còn nếu không thì họ sẽ cố gắng hết sức để kéo cô xuống”.

Cơ Hương Ngưng trầm ngâm lắng nghe, nhưng suy nghĩ của cô ấy vẫn chưa được rõ ràng lắm. Trước khi Hoắc Khải nói với cô ấy về tham vọng của mình, cô ấy chưa bao giờ nghĩ đến việc tranh giành vị trí chủ tịch, có thể trở thành tổng giám đốc văn phòng chi nhánh đã được coi là lý tưởng lớn nhất của cô ấy rồi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!