Đồng Thiên Vũ không nói chỉ chờ xem Mã Thức Phương sẽ làm gì tiếp theo. Khuôn mặt anh vẫn lạnh băng như vậy nhưng thoáng sẽ thấy được tia khinh bỉ sâu trong đôi mắt sắc bén. Mã Thức Phương thấy anh không phản ứng hay tỏ ra sợ hãi trong lòng bỗng dưng run sợ nhưng vẫn cố giữ vẻ kiêu ngạo lên giọng:
“Mọi người hôm nay tôi đến đây là để thay chủ cho Đồng thị. Các vị cũng biết đó, với việc các cổ đông lớn rút cổ phần thì Đồng thị cũng đã rớt giá cổ phiếu mà trong tay tôi lại đang nắm giữ số cổ phần cao hơn Đồng Thiên Vũ vì vậy tôi sẽ là người điều hành Đồng thị.”
“Cô Mã đây hình như có chút nhầm lẫn nhỉ, cổ phần cô cao hơn thì người điều hành Đồng thị vẫn là boss Đồng của chúng tôi, cô lấy quyền gì?”
Thư kí Ngô trầm giọng có chút tức giận lên tiếng, anh chẳng ưa gì thể loại như cái cô Mã này. Phụ nữ gì mà chảnh choẹ, chua ngoa lại có lòng tham không đáy nữa chứ…Xin lỗi nếu có cho Ngô Diên anh cũng chẳng thèm, sao mà hay ra vẻ quá!
Mã Thức Phương vẫn giữ nguyên bộ dáng kiêu ngạo của mình, cô ta hất mặt lên nói:
“Nhưng cổ phần trong tay tôi cao hơn anh ta vì vậy tôi có quyền trục xuất Đồng Thiên Vũ. Anh đừng có ý kiến không chừng tôi đuổi việc luôn cả anh đấy!”
“Mạnh miệng vậy sao Mã Thức Phương?”
Từ cửa vang lên giọng nói của phụ nữ, cánh cửa phòng mở ra một thân ảnh mảnh mai đi vào. Đan Tâm sắc sảo kiều diễm trong set đồ lụa dài áo hai dây ôm eo cao cấp, mái tóc xoăn xoã sau lưng bên phải có kẹp chiếc kẹp nhỏ đính kim cương, đôi môi rạng rỡ nở nụ cười trong màu son đỏ thuần. Cô đi lướt qua bàn họp đến chỗ Đồng Thiên Vũ rất tự nhiên hôn lên môi anh một cái, khoé môi cong lên:
“Chồng yêu vất vả họp từ sáng giờ rồi nhỉ, em đến giúp chồng giải quyết rắc rối đây.”
Đồng Thiên Vũ nhếch miệng đưa tay cưng nựng cái cằm nhỏ của Đan Tâm. Vợ của anh cũng thật nghịch ngợm đi nhưng mà anh sẽ để cô quyết định, khí chất vợ anh không đùa được đâu. Nhanh chóng đứng lên nhường lại ghế cho Đan Tâm còn mình thì sang ghế của thư ký Ngô ngồi, còn thư ký Ngô cung kính đứng cạnh anh.
Mọi người có mặt trong phòng họp đều bất ngờ kể cả Mã Thức Phương. Đồng Thiên Vũ vậy mà lại đi nhường chỗ cho vợ, ai mà không biết Đan Tâm vừa là thư ký vừa là vợ anh nhưng như vậy thì có chút lép vế rồi. Boss Đồng thế nhưng lại nghe lời vợ biến chủ thành khách ngồi sang bên để Đan Tâm chủ trì cuộc họp.
Đan Tâm chỉnh chu hai khuỷu tay chống lên bàn, đôi bàn tay đan vào nhau đặt dưới cằm quét mắt qua từng gương mặt có trong phòng và dừng lại ở Mã Thức Phương. Tiếng nói êm tai nhưng nghe rõ khiêu khích cất lên:
“Cô Mã đây mới có bao nhiêu đó cổ phần mà đòi thay máu Đồng thị của chồng tôi rồi à? Cô có bản lĩnh đấy nhưng mà hình như vẫn còn chút khờ dại. Nắm được số cổ phần của các vị cổ đông lớn thì hay lắm sao nhưng hình như còn một vị cổ đông lớn nhất ở Đồng thị cô vẫn chưa thuyết phục để mua được nhỉ?”
Mã Thức Phương trừng mắt tức giận nhìn Đan Tâm dửng dưng từ đâu xuất hiện lại lên mặt với cô ta. Con nhỏ khốn kiếp ỷ mình có Đồng Thiên Vũ che chở thì ngon à, hôm nay cô ta sẽ cho hai vợ chồng chúng nó đẹp mặt.
“Thì sao vị cổ đông đó cuối cùng cũng sẽ giao cổ phần cho tôi thôi, dù không có nhưng hiện tại tôi vẫn nắm nhiều cổ phần nhất so với Đồng Thiên Vũ. Các vị cổ đông lớn đã bán cho tôi đương nhiên cổ phần của tôi được tăng lên, anh ta thì có bao nhiêu?”
Lời nói của Mã Thức Phương thật sự khiến Đan Tâm buồn cười đến độ không nhịn được phát ra một tiếng cười nhỏ. Đúng là con gái Mã Lữ Thông, tự tin có thừa nhưng ngu dốt cũng theo đó mà dư ra. Kênh kiệu như vậy à, được thôi cô cho cô ta đẹp mặt luôn.
“Nếu vị cổ đông đó lập tức chuyển giao cho Thiên Vũ số cổ phần đó thì có phải trong tay anh ấy nắm giữ cổ phần nhiều hơn cô không? Nếu mà như vậy thì cô lập tức đẹp mặt ngay đấy, đừng trách tôi không cảnh cáo trước. Nhưng mà sao tôi lại quên cô Mã đây khoảng vài tuần trước bị lộ clip cùng ảnh nóng vậy nhỉ, hình như còn có mặt của vài vị giám đốc ở đây….Ồ có phải mấy người có quan hệ với nhau nên mới buôn bán cổ phần bí mật không?”
Câu nói của Đan Tâm thật sự đã đánh trúng tim đen nhiều người, Mã Thức Phương thoáng run rẫy, nghiến răng căm tức. Đan Tâm thích thú với dáng vẻ này của bọn họ. Hừ, đúng là doạ vài câu đã sợ rồi, quả nhiên kẻ làm điều sai trái thì không thể bình tĩnh được. Cô tiếp tục công kích, Đồng Thiên Vũ ngồi bên nhàn nhã chống tay nhìn vợ mình xử đẹp lũ người ngu ngốc kia.
“Tôi đoán đúng rồi sao? Ban đầu xem clip cứ tưởng nhìn nhầm cơ, hoá ra là có thật à. Đúng là tấm thân ngọc ngà của Mã tiểu thư đây hữu dụng quá nhỉ, đàn ông già như ba cô cũng có thể chạm vào…Chậc chậc quả là cô gái được mấy vị giám đốc thèm thuồng. Xin hỏi là vợ các vị có tìm cô ta đánh ghen chưa vậy, sao mặt cô ta còn nguyên vẹn thế kia?”
Mã Thức Phương tức đến người run bần bật, cô ta không kiềm được mà định xông vào đánh Đan Tâm nhưng bị thư ký Ngô và Đồng Thiên Vũ cản lại. Con khốn nó dựa vào đâu mà đòi lên mặt, cô ta thế nào mặc xác cô ta chờ nó nói sao. Lũ già dê kia chỉ vì đam mê sắc dục nên mới đồng ý bán cổ phần, tưởng cô ta thèm lắm chắc.
Thấy Mã Thức Phương kích động như vậy Đan Tâm trong lòng nhảy múa như mở hội. Đúng là có tật giật mình nha, à không không có tật mà là có thật mới đúng. Vẫn giữ ưu thế nhàn nhã, khoé miệng cong lên tia xán lạn, lời nói ra khiến cả phòng bỗng chốc im lặng há miệng bất ngờ:
“Chuyện của cô tôi chẳng cần quan tâm, báo viết sao tôi nói vậy thôi. Được rồi không phí thời gian của mọi người nữa, tôi xin giới thiệu tôi chính là vị cổ đông lớn nhất của Đồng thị. Hôm nay tôi sẽ chuyển toàn bộ cổ phần của mình cho Đồng Thiên Vũ tức chồng của tôi nắm giữ. Có thêm số cổ phần này thì đừng mong ai có thể lật đổ được anh ấy. À cho dù không có cũng chẳng ai làm được gì chồng tôi đâu, anh ấy tài giỏi như vậy chỉ một người phụ nữ cùng lũ gà mờ già thì có thể làm lung lay anh ấy được à? Các người đi mà mơ giấc mơ đó nhé! Tôi giao lại cổ phần cho anh ấy chủ yếu muốn củng cố thêm thôi, thấy có người hăm doạ dữ quá tôi sợ chồng tôi phải nghĩ kế đối phó vất vả.”