“Đúng đấy, lúc trước Ngôn Luật làm nội ứng, bây giờ lại hy sinh, Sơ Vi có nói gì đâu? Cho đến bây giờ cũng không có lấy chuyện này mà tuyên dương khắp nơi, để cho mình vị trí thật tốt. Ngược lại cái cô Cố Niệm kia, không biết rõ mọi chuyện như thế nào, còn mặt dày đi nói ở khắp nơi. Chân tướng bị lộ ra, cô ta đúng là mất hết cả mặt mũi.”
Nghe hai người kia nói như vậy, sắc măt của Ngôn Sơ Vi mới từ từ tốt lên.
Đúng vậy, tuy rằng Ngôn Luật đã chết, nhưng ít nhất nó cũng có chút ích cho cô ta. Hiện người ở cục cảnh sát, có ai mà không kính trọng cô ta, nhường nhịn cô ta chứ? Ngược lại, Cố Niệm trở thành người khiến tất cả vô cùng căm ghét.
Ăn xong cơm trưa rồi, trên đường quay về phòng làm việc với Phùng Lệ Lệ và Triệu Tĩnh Chân, Ngôn Sơ Vi lại nhận được ánh mắt không ít thiện ý, nhờ vậy mà uất khí trong lòng Ngôn Sơ Vi cũng tản đi không ít.
Quay về phòng làm việc không bao lâu, thư ký trong phòng làm việc của cục trưởng Trình liền gửi xuống một điện báo, muốn triệu tập toàn thể nhân viên, đi đến phòng họp lớn để họp. Chỉ có khi xảy ra chuyện lớn thì tất cả mọi người trên dưới cục cảnh sát mới cần phải tập hợp chung một chỗ để họp. Ngôn Sơ Vi cùng đi theo đồng sự, đoán xem là chuyện gì mà phải huy động mọi người như vậy. Có đồng sự do dự một chút, mới nói: “Có lẽ là có liên quan đến Ngôn Luật. Cậu ấy hy sinh, toàn thể trên dưới chúng ta, đều phải tiến hành tưởng niệm đối với cậu ấy. Cục trưởng Trình cũng phải đọc diễn văn, phải truy công cho cậu ấy.”
Đúng lúc đó Ngôn Sơ Vi lộ ra dáng vẻ khổ sở khiến đồng sự cũng không nói nữa, chỉ quan tâm cô ta: “Cô có khỏe không? Có muốn uống chút nước hay không?”
Ngôn Sơ Vi lắc đầu, lộ ra một nụ cười bi thương.
Tất cả mọi người ngồi xong, một lát sau, cục trưởng Trình liền đi đến, theo sau là Mạc Cảnh Thịnh. Cục trưởng Trình mở micro lên nói: “Lần này, triệu tập mọi người lại đây là có một việc vô cùng quan trọng, cũng vô cùng nghiêm trọng muốn nói với mọi người.”
Mọi người đều yên tĩnh lại.
“Trước đó không lâu, đội hình sự trong cục của chúng ta, kết hợp với cảnh sát ở Tân Thị, cùng nhau tham dự vào một hành động là nhằm vào tổ chức R. Kết quả, đã tiêu diệt được ba thành viên cao cấp của tổ chức R, bắt sống được một người.”
“Các thành viên còn lại trong tổ chức đều tử vong.” Ánh mắt của Trình cục trưởng vô cùng sắc bén quét về phía dưới đài, cuối cùng không nhịn được dừng lại ở trên người của Ngôn Sơ Vi một chút. Ngôn Sơ Vi có cảm giác cục trưởng Trình đang quan tâm mình, trong lòng thầm kiêu ngạo.
“Bên phía chúng ta chỉ có tám cảnh sát bị thương, không có ai tử vong.” Cục trưởng Trình nói.
Nghe đến đó, tất cả mọi người cảm thấy không đúng. Làm sao có thể không có ai tử vong chứ? Không phải Ngôn Luật đã chết sao?
Trong lòng Ngôn Sơ Vi cũng không giải thích được, trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc. Mọi người cũng không nhịn được sự khó hiểu, nhỏ giọng rì rầm thảo luận. Cục trưởng Trình dừng lại để cho mọi người thảo luận hơn một phút đồng hồ, mới ho khan một tiếng, trong nháy mắt cả phòng khôi phục sự yên tĩnh.