Chương 879
Sau đó vì an toàn, bọn họ tới thẳng hầm mỏ số 1, cũng là hầm mỏ quan trọng nhất. Tất cả mọi người cùng xuống thì an toàn hơn, còn những hầm mỏ khác, họ cảm thấy những cao thủ còn lại cũng không cần viện binh.
Cùng lúc đó, mấy người Lâm Hàn đang trốn trong xe cách đó không xa, tất cả đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
“Không ổn rồi, không ngờ tất cả bọn họ lại xuống cùng một mỏ”, Lâm Hàn khẽ cau mày.
Nhìn thấy quân tiếp viện của nhà họ Chu và nhà họ Khương đều xuống hầm mỏ số 1, Lâm Hàn đột nhiên có chút đau đầu.
Tiêu Nhã đương nhiên cũng hiểu điều này, cũng cảm thấy hơi phiền phức.
Theo kế hoạch thông thường, những người viện trợ tới sẽ chia ra xuống các mỏ, sau đó mới tới những mỏ chính như mỏ số 1.
Mà nếu bọn họ tản ra, cao thủ Lâm Hàn dẫn tới và cao thủ của nhà họ Tiêu vì đã có đề phòng từ trước, lại thêm trong bóng tối nên có thể ứng phó được.
Chỉ có mấy mỏ chính cần sự hỗ trợ từ phía Lâm Hàn, hơn nữa có thể sẽ phân chia hỗ trợ riêng lẻ, đầu tiên hỗ trợ một mỏ trước, sau khi giải quyết xong thì đến mỏ khác.
Bởi vì dù sao ở trong bóng tối, cho dù các cao thủ Lâm Hàn dẫn đến và cao thủ của nhà họ Tiêu không phải đối thủ của nhóm chi viện thì cũng có thể kéo dài thời gian.
Nhưng bây giờ đám quân viện binh này lại không hành động theo tình huống bình thường, họ trực tiếp lựa chọn cách lười biếng và an toàn, tất cả đều xuống hầm mỏ số 1.
Như vậy những người Lâm Hàn tương đối đau đầu, áp lực đều tập trung ở hầm mỏ số 1. Quân viện trợ của Lâm Hàn đến đó cũng chưa chắc là đối thủ của đối phương, dù sao quân viện trợ của nhà họ Chu và nhà họ Khương mới tới cũng không ít, tuy rằng không phải tất cả đều là cao thủ, nhưng chắc chắn có rất nhiều cao thủ.
“Chúng ta nên làm gì đây?”, Tiêu Nhã nhìn Lâm Hàn.
Lâm Hàn cũng có chút nói không nên lời: “Những người viện trợ này chắc chắn cảm thấy những mỏ khác không cần hỗ trợ, cảm thấy cao thủ của chúng ta không thể ứng phó được với cao thủ của họ, vậy nên mới lựa chọn như vậy”.
Tiêu Nhã nghe vậy thì gật đầu, như vậy cũng là một điều tốt cho các cao thủ ở mỏ khác, dù sao không cần chia sẻ áp lực, họ có thể an toàn giải quyết tất cả các cao thủ ấn nấp của nhà họ Chu và nhà họ Khương.
Nhưng đối với hầm mỏ số 1 mà nói thì khó, bây giờ bên Lâm Hàn có không tới mười cao thủ, đi xuống cứu viện cũng chưa chắc đã là đối thủ của họ.
Lâm Hàn nhanh chóng đưa ra quyết định, anh nói với một cao thủ của Tôn Hàn Các: “Bây giờ anh lập tức rời đi, đến hầm mỏ của những cao thủ nhà họ Khương đang ẩn nấp, thông báo cho nhóm Uông Nghĩa biết kế hoạch đã thay đổi, để họ nhanh chóng xử lý bên đó rồi đến hỗ trợ hầm mỏ số 1”.
“Đã hiểu”, người nọ gật đầu rồi lập tức đi thông báo.
Lâm Hàn nhìn người của Tôn Hàn Các rời đi, trong lòng cũng thấy yên tâm hơn nhiều.
Những cao thủ nhà họ Khương bên hầm mỏ Uông Nghĩa phụ trách, mặc dù thực lực của họ không yếu, số lượng người lại nhiều, mà nhóm Uông Nghĩa cũng không phải người bình thường, hơn nữa còn biết rõ vị trí ẩn nấp của chúng nên tranh thủ thời cơ, đương nhiên đối phó cũng dễ dàng hơn.