Chương 806
Có người chợt bị một khán giả khác chặn đường, người nọ không cần nhìn là ai mà lập tức đá bay người kia.
Sức mạnh khủng khiếp này làm mọi người xung quanh sợ hãi hét toáng lên.
Tiêu Nhã thấy vậy cũng giật mình, cô ấy lập tức hiểu ra những tên kia đang nhắm vào mình. Lần này, cô ấy có dẫn theo vệ sĩ nhưng chỉ để họ nghỉ ở bên ngoài, không dẫn theo vào tận phòng hòa nhạc, vì vậy lúc này không thể đến kịp bảo vệ cô ấy được.
Lâm Hàn đứng trên sân khấu chứng kiến, trái lại cảm thấy mừng thầm trong lòng.
Màn trình diễn vừa rồi đã có tác dụng, giờ lại có người tới góp thêm cho chút lửa? Đây khác nào cố ý giúp đỡ Lâm Hàn đâu?
Các khán giả xung quanh bị dọa sợ chạy toán loạn, biết bốn tên kia không phải người thường, nếu còn cản đường họ chắc chắn hậu quả sẽ rất thê thảm.
Lâm Hàn bỏ cây ghi-ta xuống vọt về phía bốn tên kia.
Trong chớp mắt, bốn tên ác ôn kia đã đến trước mặt Tiêu Nhã.
“Cô chủ Tiêu, ngoan ngoãn biết điều mà theo bọn tôi đi, nếu không cô có bất trắc gì thì lại không hay đâu”, một tên trong số đó đắc ý nói.
Dù nói thế nhưng bốn tên ác ôn kia vẫn không dừng lại, thẳng thừng ra tay với Tiêu Nhã.
Sắc mặt Tiêu Nhã hoảng hốt, dù bản thân cô ấy là cô chủ lớn, thuở nhỏ cũng được học vài chiêu phòng thân nhưng vẫn chẳng tới đâu, không tài nào đủ để chống trả bốn tay cao thủ.
Lúc này, Lâm Hàn cũng đã xông đến, anh không nói gì mà chụp lấy một tên xấu xa ném thẳng ra sau.
“Mọi người nể mặt tôi, lần này đừng ra tay nhé?”, Lâm Hàn cười nói.
“Cái tên không có mắt này ở đâu ra vậy?”
Bốn tên côn đồ lạnh lùng nhìn Lâm Hàn với vẻ xem thường, có hai tên tự tách ra mà lao về phía Lâm Hàn, hai tên còn lại thì ra tay với Tiêu Nhã.
Lâm Hàn thấy vậy thì nét mặt lạnh đi, đồng thời cũng hành động.
Đã khuyên rồi mà không nghe, đương nhiên Lâm Hàn sẽ thẳng tay cho ăn hành.
Sáp vào quần nhau với hai tên kia còn chưa đến nửa phút đồng hồ, thì bọn chúng đã kêu gào thảm thiết.
Anh xoay qua nhìn Tiêu Nhã đang cật lực ứng phó hai tên còn lại, có vẻ cũng sắp đuối rồi.
Các nhân viên an ninh vừa đến và đám người đang bận rộn chạy trốn nhìn thấy Lâm Hàn đã xử đẹp bốn tên côn đồ trong tíc tắc, thì lập tức vỗ tay khen ngợi.
“Chàng trai này cừ ghê, đánh đấm không tồi chút nào!”
Một người bảo vệ trung niên bật ngón cái nói.
Những bảo vệ còn lại nhao nhao nhìn chằm chằm Lâm Hàn, có thể giải quyết nhanh gọn bốn tên côn đồ kia, giỏi thật đấy, ai nấy đều bày tỏ hâm mộ với bản lĩnh của anh.
Mà nếu bọn họ biết được bốn tên kia không phải loại tôm tép mà là “cao thủ chính hiệu” thì không biết vẻ mặt còn xuất sắc đến mức nào nữa.
Lâm Hàn nhìn qua Tiêu Nhã, quan tâm nói: “Cô gì ơi, cô không sao chứ?”
Lúc này, Tiêu Nhã còn ngây ra nhìn Lâm Hàn, nghe thấy anh hỏi mới hoàn hồn lại, có hơi bối rối ngại ngùng, trong lòng thấy xấu hổ không thôi. Tiêu Nhã đường đường là cô chủ lớn nhà họ Tiêu, gặp nguy không sợ, mà hiện tại lại ngơ ra đó.
“Không sao, không sao, thật sự cảm ơn anh”, Tiêu Nhã vội đáp.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, nói: “Không có gì, giúp đỡ người khác là chuyện tốt mà, nếu không còn gì nữa tôi đi trước nhé!”
Nói xong, Lâm Hàn giả vờ định rời đi, nhưng trong lòng đang thầm đợi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!