Chương 763
Trong một căn phòng, Phùng Thạch nhìn hai tấm thiệp mời dự ghế đại biểu chính trong hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương, trên gương mặt không giấu nổi sự kích động.
“Sếp, đây thật sự là thiệp mời dự ghế đại biểu chính?”
Thư ký đứng cạnh có chút không tin nổi hỏi.
“Đây còn có thể là giả à? Chính cậu xem đi!”
Phùng Thạch đưa thiệp cho thư ký, lòng đầy kích động.
Tuy ông ta tin tưởng Lâm Hàn và tin vào thực lực của anh.
Nhưng dù sao đây cũng là ghế đại biểu chính trong hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương, có thể ngồi vào chiếc ghế ấy đều là những nhân vật tai to mặt lớn, nên Phùng Thạch khó tránh khỏi hơi nghi ngờ về lời nói dẫn họ đi tham gia rồi ngồi vào vị trí ấy của anh có phải là đang nổ không.
Nhưng giờ phút này, khi thật sự cầm trong tay tấm thiệp mời, sự nghi ngờ kia của ông ta lập tức biến mất, và cảm thấy may mắn vì mình đã đưa ra lựa chọn chính xác. Nếu không đi theo Lâm Hàn, thì giờ ông ta chỉ coi như là một ông trùm bất động sản vừa vừa thôi.
“Thật là thiệp mời dự ghế đại biểu trong hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương nè!”, thư ký kích động nói.
“Chứ sao!”
Phùng Thạch đắc ý liếc nhìn cậu ta, nói: “Tiểu Vương à, cậu phải chuẩn bị cho tốt, đừng chẳng được tích sự gì như Tứ Hải, không thì hậu quả của cậu sẽ giống như cậu ta đó”.
“Sếp, ông yên tâm đi, tôi sẽ đi kiểm tra lại bài phát biểu của chúng ta, chắc chắn sẽ không làm ông mất mặt trong hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương lần này”.
Tiểu Vương nói xong bèn dằn nỗi kích động xuống, tiếp tục làm việc.
Phùng Thạch lòng tràn đầy vui sướng, nhìn hai tấm thiệp mời, không ngừng vuốt ve, cảm giác lành lạnh.
Ông ta vẫn không thể nhịn nổi, chụp hai tấm rồi đăng lên trang cá nhân. Một cơ hội hiếm có như vậy, nhất định phải khoe ra cho người ta biết.
“Sắp tham gia hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương, chúc cho tương lai sẽ càng ngày càng rực rỡ xán lạn hơn!”
Đây là caption, bên dưới kèm theo ảnh thiệp mời.
…
Tại một căn phòng khác trong khách sạn.
“Hử? Phùng Thạch vừa đăng bài à?”
Hạ Minh Hạo đang chơi điện thoại thì thấy Phùng Thạch đăng bài.
Hồi trước, Hạ Minh Hạo và Phùng Thạch cũng từng hợp tác, tuy không thân nhưng vẫn có wechat của ông ta.
“Ông chủ, ông nhìn này, Phùng Thạch thật sự đăng hình thiệp mời dự ghế đại biểu chính trong hội nghị thượng đỉnh lên, làm y như thật vậy”.
Hạ Minh Hạo cầm điện thoại, nói với Hạ Đạt ngồi cạnh.
Hạ Đạt nghe vậy, nhìn danh sách bạn bè, nhíu mày, ông ta cũng vừa nhận được thiệp mời, nhưng lại là ghế đại biểu vòng ngoài.
Mà nhà họ Hạ bọn họ là thế gia, cũng chỉ nhận được thiệp mời dự ghế đại biểu vòng ngoài. Phùng Thạch kia chỉ là một nhân vật nhỏ, có tư cách gì nhận được thiệp chứ? Quan trọng hơn còn là ghế đại biểu chính nữa!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!