Chương 715
“Đợi đã!”
Ánh mắt Lâm Hàn chợt lóe, gọi Lý Minh lại đưa cho anh ta một cái thẻ ngân hàng rồi nói:
“Trong thẻ này có 10 tỷ, sau khi ký hợp đồng thì được nhận trước 1 năm tiền lương, để tránh bọn họ nghi ngờ rồi lời ra tiếng vào”.
Tiền trong thẻ này là do ông Vân vừa chuyển vào cho anh mấy ngày trước, ông ấy vì lo cho Lâm Hàn thiếu tiền tiêu.
Lý Minh nhận lấy, cảm giác tay mình đang khẽ run, 10 tỷ lận đó trời, cứ vậy mà thanh toán trước một năm tiền lương cho ban điều hành sao?
Nên biết rằng, trước đó cậu Khương ra giá 10 tỷ để mua toàn bộ livestream Sa Ngư, Lý Minh còn cảm thấy cái giá này hoàn toàn đủ rồi là đằng khác!
“Còn ngây ra đó làm gì? Mau đi đi!”, Lâm Hàn thấy Lý Minh sững sờ tại chỗ, cười nói.
“Vâng, vâng!”
Lý Minh không ngừng gật đầu, cẩn thận cầm cái thẻ ngân hàng, sợ làm nó hư, rồi vội vàng rời khỏi.
Thấy Lý Minh đi rồi, Lâm Hàn bật cười, anh cũng đoán sơ được chàng trai họ Khương đó đến từ đâu.
Anh suy nghĩ một lát, cả Hoa Hạ không có một thế gia nào họ Khương cả.
Cậu Khương kia chắc chắn đến từ quý tộc họ Khương ở thành phố Thiên Kinh.
“Quý tộc họ Khương đúng không? Tôi đây muốn xem một con em quý tộc như cậu, rốt cuộc có thể lấy ra được bao nhiêu tiền!”
Đối với nhà họ Lâm thì 10 tỷ chẳng đáng là gì. Lâm Hàn cũng không phiền mà chơi đùa với cậu Khương này để cậu ta biết cái gì mới là thật sự nhiều tiền!
Chỉ chốc lát sau, đám quản lý cấp cao của app livestream Sa Ngư đã nhận được thông báo của Lý Minh, ai nấy đều cảm thấy hết sức kinh ngạc.
“Á đù, thật hay giả vậy? Cậu Lâm sẽ bỏ ra 10 tỷ á? Số đấy phải biết bao nhiêu trời, cả đời tôi cũng chưa nhìn thấy nhiều tiền như thế nữa!”
“Công ty chúng ta đào đâu ra nhiều thế nhỉ? Tôi quản lý tài vụ, nên biết rõ về tài chính công ty”.
“Còn phải hỏi à, chắc chắn là cậu Lâm bỏ tiền túi ra chứ sao, không ngờ chúng ta đã xem nhẹ cậu ấy rồi. Thì ra cậu Lâm mới thật sự là kẻ có tiền, cậu Khương gì đó quả thật chẳng đáng giá nhắc tới!”
“…”
Lý Minh thấy đa số mọi người đều kinh ngạc, trong lòng anh ta sao lại không như vậy. Anh ta vẫn làm việc giúp Lâm Hàn, nhưng nay cũng là lần đầu thấy Lâm Hàn vung tay mạnh như thế. Hơn nữa, Lý Minh chắc chắn rằng năng lực thật sự của cậu Lâm sẽ không chỉ nhiêu đó, mà vượt xa ra khỏi dự đoán của bọn họ.
Lý Minh lại nói: “Vì tránh để ai trong số mấy người nghi ngờ rồi nói lung tung, cậu Lâm đã đưa tiền cho tôi, chỉ cần mọi người ký hợp đồng, sẽ được ứng trước một năm tiền lương!”
Anh ta nói xong, cả phòng lập tức yên tĩnh, rồi giây lát nổ tung chảo.
“Trời, 10 tỷ kia là con số thiên văn gì vậy?”
“Vừa vung tay đã lấy ra 10 tỷ á? Đây phải giàu cỡ nào cơ chứ!”
“Không ngờ cậu Lâm lại nhiều vốn như thế, trước đây chúng ta quá thiển cận rồi!”
“…”
Tức thì, cả đám quản lý đều kinh ngạc không thôi, còn chuyện đi ăn máng khác gì đó, hoàn toàn bị vứt ra khỏi đầu.
Cậu Khương bên kia lập tức nhận được tin tức bên này, tức đỏ cả mắt, nghiến răng kèn kẹt.
“Tên Lâm Hàn này rốt cuộc là ai? Sao có thể lấy ra 10 tỷ một cách dễ dàng như thế!”
Cậu ta không ngờ, một vùng đất nhỏ bé như Đông Hải lại có một con rồng đang ngủ say, trước đó, có vẻ mình đã khinh thường cậu ta rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!