Chương 667
Trần Nam ngồi cạnh nghe thế, sắc mặt bỗng lạnh đi nhìn Vương Hiểu Dung.
“Hỏi anh đó, sao câm như hến vậy?”, Vương Hiểu Dung mắng.
Đáp lại lời Vương Hiểu Dung lại là một cái bạt tai của Trần Nam.
“Bốp!”, tiếng tát tai giòn giã vang lên.
Vương Hiểu Dung ôm mặt sưng tấy khó tin nhìn Trần Nam, hồi trước, Trần Nam còn chưa dám lớn tiếng với chị ta, hôm nay lại đột nhiên cho một cái tát tay vào thẳng mặt?
“Anh bị điên à!”, Vương Hiểu Dung bật khóc thành tiếng.
Vẻ mặt Trần Nam vẫn lạnh tanh, nói:
“Đồ đàn bà thiển cận! Cô có biết bởi vì cô mà cả tương lai đầy hứa hẹn và người anh em đáng tin cậy nhất của tôi đều mất hết rồi không! Sau này, đàng hoàng lại cho tôi, nếu còn gây sự, tôi cũng không cứu mạng cô được nữa, chẳng phải ai ai cũng là một người có tình có nghĩa mà buông tha cho chúng ta như Lâm Hàn đâu!”
Nhìn lên bảng phân định ranh giới Kim Lăng, trong mắt Trần Nam tràn đầy cô quạnh, những huy hoàng ở Kim Lăng bây giờ không còn chút liên quan nào đến anh ta rồi.
…
Sau khi Trần Nam rời đi, Lâm Hàn đứng ra tiếp nhận Royal No.1.
Dù sao những nơi này vốn là do Lâm Hàn chiếm về, tiếp nhận lại cũng là lẽ thường, không có gì lạ cả.
Vài thân tín của Trần Nam cũng đã theo anh ta rời đi.
Không lâu sau, Ngô Xuyên và Nhan Thành nhận được thông báo của Lâm Hàn bèn nhanh chóng chạy từ bệnh viện đến Royal No.1.
Bên trong căn phòng.
“Anh Hàn!”
“Anh Hàn!”
Sau khi vào phòng, Ngô Xuyên và Nhan Thành đồng loạt gọi.
“Ừ, Ngô Xuyên, bắt đầu từ hôm nay, giao vùng xám Kim Lăng cho anh quản lý”, Lâm Hàn thẳng thắn nói:
“Còn Nhan Thành là người đứng thứ hai, cậu cố gắng trợ giúp cho Ngô Xuyên, đồng thời cũng nên đi theo Ngô Xuyên học hỏi và rèn luyện thêm”.
“Vâng, anh Hàn!”
Ngô Xuyên có hơi xúc động nhìn Lâm Hàn, trong lòng tràn đầy cảm kích, nhưng cũng không nhiều lời, dù sao anh ta cũng đi theo Lâm Hàn khá lâu rồi nên cũng hiểu rõ tính tình của anh.
Hiện tại, Lâm Hàn rất tin tưởng anh ta, Ngô Xuyên chỉ cần làm Lâm Hàn hài lòng là được, những câu cảm ơn sáo rỗng kia hoàn toàn không cần thiết.
Mà Nhan Thành lại khá bất ngờ, mặc dù lúc ở bệnh viện Lâm Hàn cũng đã thông báo rồi, bảo rằng sẽ giao vùng xám Kim Lăng cho Ngô Xuyên và cậu ấy quản lý.
Nhưng, lúc đó Nhan Thành cũng không nghĩ nhiều, nhờ Ngô Xuyên cậu ấy mới biết được, theo như lời Lâm Hàn, vùng xám Kim Lăng ở đây vậy mà dường như là toàn bộ vùng xám Kim Lăng…
Điều này chẳng phải là đồng nghĩa với “ông vua” vùng xám Kim Lăng sao?
Cậu ấy không ngờ, Lâm Hàn lại giao trọng trách nặng nề như vậy cho cậu ấy.
“Anh Hàn, tôi…”
Nhan Thành há miệng không thốt nên lời, một mặt là kích động, mặt khác cũng lo lắng mình không làm tốt nhiệm vụ được giao.
Dù sao, trước đây cậu cũng chỉ là một người nhà quê mà thôi, có biết gì đâu chứ?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!