Chương 658
Cả đám cảnh sát đang khó hiểu sao giám đốc Thang lại đột nhiên ngó đến cuộc điện thoại báo cảnh sát bình thường, đã thấy đội trưởng Đinh mới phá xong một vụ án lớn tầm cỡ quốc tế vào mấy ngày trước vội vàng đi về phía kho vũ khí.
“Ơ, đội trưởng Đinh, không phải anh mới giải quyết xong vụ án quốc tế kia nên đang nghỉ phép à? Vội vàng như thế là đi đâu vậy?”, có một cảnh sát vội hỏi.
Lâm Hàn không đáp, đợi về sau đền đáp cậu ấy là được, giờ việc trước mắt mới là chuyện quan trọng nhất.
Trong lòng Lâm Hàn cũng thầm khó hiểu, ban đầu Trần Nam này đã nói là sẽ đến mà, sao đến giờ vẫn chẳng thấy bóng người đâu? Anh chợt có một linh cảm xấu.
Sau đó, bên ngoài vang lên giọng nói lo lắng của y tá.
“Thưa ông, đây là phòng bệnh đặc biệt, mấy người không thể đi vào!”
“Thưa anh, đây là phòng bệnh đặc biệt, anh không được vào!”
Bỗng nhiên một giọng nói từ bên ngoài vọng vào, trong giọng nói mang theo sự lo lắng:
“Thưa anh, nếu anh còn xông vào thì tôi sẽ báo cảnh sát đấy!”
Ở lối đi bên ngoài phòng bệnh, một thanh niên để đầu cua đang đứng đó với vẻ mặt lạnh lùng, người này chính là Ngô Xuyên.
Một y tá đang chắn trước mặt anh ta, có chút sợ hãi.
Từ vết thương do đạn bắn của người trong phòng bệnh thì biết đó không phải người bình thường, vì vậy bệnh viện lập tức báo cảnh sát, đồng thời sắp xếp đưa vào phòng đặc biệt.
Người trong bệnh viện không biết Lâm Hàn là người tốt hay người xấu, vì vậy họ chỉ có thể cử nhân viên bảo vệ đến canh chừng, một mặt là ngăn Lâm Hàn trốn thoát trước khi cảnh sát tới, mặt khác cũng là để bảo vệ Lâm Hàn.
Nhưng vừa rồi, nam thanh niên trước mặt đột nhiên xông tới, đối mặt với sự cản trở của bao nhiêu nhân viên bảo vệ, nhưng chỉ vài phút sau, một mình anh ta tay không tấc sắt dễ dàng giải quyết được mấy tên bảo vệ tay cầm dùi cui điện.
Lúc này ở nơi cách đó không xa, mấy nhân viên bảo vệ nằm trên mặt đất, tất cả đều sợ hãi nhìn Ngô Xuyên, co rúm người lại, không dám tiến lên.
“Tôi đến tìm bạn tôi, tôi nhất định phải vào!”
Ngô Xuyên lạnh lùng nhìn y tá.
“Nhưng…”
Cô y tá mở miệng.
Mà nghe thấy giọng nói này, Lâm Hàn cũng đã đi ra, thấy Ngô Xuyên đến, anh khẽ cười:
“Để anh ấy vào đi, anh ấy là bạn tôi”.
Khi đến bệnh viện, Lâm Hàn gửi tin nhắn cho Ngô Xuyên, nhưng lại không gửi cho Trần Nam, vì anh có một dự cảm khó giải thích.
Y tá nghe thấy Lâm Hàn nói vậy thì hơi nghi ngờ nhìn anh, người đàn ông đang định xông vào này nhìn có vẻ rất tàn ác, mà người bệnh lại nho nhã như một thư sinh, sao có thể là bạn bè được chứ?
Ngô Xuyên không quan tâm lắm, nhìn thấy Lâm Hàn bị băng bó thì vội chạy đến, hỏi với vẻ mặt lo lắng:
“Anh Hàn, chuyện gì xảy ra vậy? Ai khiến anh bị thương?”
“Vào trong rồi nói đi”.
Lâm Hàn nhìn mấy nhân viên bảo vệ và y tá ở xung quanh, đương nhiên anh không thể để những người này nghe thấy chuyện vừa xảy ra.
Sau khi vào phòng bệnh đóng cửa lại, Ngô Xuyên cũng nhanh chóng nói:
“Anh Hàn, vừa nãy tôi đọc được tin nhắn của anh, rồi lập tức chạy tới đây. Lúc nãy tôi với Trần Nam đang họp với mấy ông trùm kia để bàn chuyện đối phó với nhà họ Hoàng. Anh Hàn, anh bị sao vậy?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!