Chương 654
“Chiến? Người trẻ tuổi đúng là mấy chú nghé, không biết sự đáng sợ của cái chết! Nếu cậu có thể sống, vậy còn người nhà cậu thì sao?”, Hoàng Bạch Đào cười lạnh, cách làm việc của ông ta rất tàn nhẫn, chỉ cần là kẻ địch thì sẽ giết sạch cả nhà đối phương.
Diệt cỏ không nhổ tận gốc, ắt sẽ lại đâm chồi nảy lộc!
“Nếu ông thật sự đụng tới người nhà tôi, vậy nhà họ Hoàng ông cũng sẽ mãi mãi biến mất trên thế giới này”, Lâm Hàn bình tĩnh nói, nhưng trong mắt lại lóe lên sát khí.
“Giỏi, Lâm Hàn cậu can đảm đấy. Chỉ là thời buổi này không phải chỉ cần có can đảm là đi được xa đâu, còn phải xem cậu có mạng và biết thời biết thế hay không”.
Hoàng Bạch Đào lại nói, lẽ ra với cái thái độ đó của Lâm Hàn thì ông ta đã ra tay từ lâu rồi.
Nhưng ông ta biết nhìn xa trông rộng, không vội nhất thời.
Nếu đã ra tay thì phải nắm chắc phần thắng!
Bỗng, điện thoại Hoàng Bạch Đào reo lên.
“Đã điều tra kỹ rồi ạ, gần đây không có mai phục nào hết, hẳn là chỉ có một mình cậu ta đến”.
Hoàng Bạch Đào nhấn nghe, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói thô cuồng.
Thấy Hoàng Bạch Đào nhận điện thoại, chẳng biết tại sao, mí mắt Lâm Hàn lại giật liên hồi, trong lòng có linh cảm xấu.
Anh thầm buồn bực, tại sao Trần Nam còn chưa tới.
“Không ngờ, đại ca Vùng Xám Lâm Hàn lại kiêu căng ngạo mạn như vậy, thật sự dám đến đây một mình gặp mặt nhà họ Hoàng”.
Hoàng Bạch Đào để điện thoại xuống, nhìn Lâm Hàn với ánh mắt tràn ngập chế giễu.
Ngay sau đó, ánh mắt ông ta chợt trở nên hung ác tàn nhẫn, cả người bùng nổ ra sát khí ngùn ngụt, nhiệt độ toàn bộ phòng ăn nháy mắt giảm xuống không độ.
Ánh mắt Lâm Hàn nhấp nháy, chợt hiểu Hoàng Bạch Đào sắp ra tay!
Ban nãy nói thế chỉ là đang thử để kéo dài thời gian, âm thầm cho người đi điều tra xem sau lưng anh có mai phục không.
Khi bọn họ điều tra được anh thật sự không mang ai theo cả, đương nhiên sẽ không bỏ qua cho anh rồi.
“Ra tay!”
Hoàng Bạch Đào hét.
Cửa phòng bật mở, hai gã đàn ông to con bịt mặt cầm súng xuất hiện.
Nhưng Lâm Hàn đã ra tay trước một bước.
Nếu Trần Nam không tới, anh chỉ có thể tự lực cánh sinh.
“Rầm!”
Lâm Hàn lật bàn, rồi ném cái ly trong tay về phía cây súng mà hai gã bịt mặt kia đang cầm.
Cùng lúc đó, anh cũng nhanh chóng chạy ra ngoài!
Đoàng!
Mấy gã Chấp Pháp đường của nhà họ Hoàng không chút do dự trực tiếp nổ súng bên trong quán ăn.
“Á á á!”
“Có người nổ súng!”
“Đánh nhau rồi!”
Một tiếng súng ấy lập tức làm cho vài vị khách hàng trong quán ăn hoảng sợ.
Sắc mặt bọn họ chợt thay đổi, rồi lao ra khỏi quán ăn.
“Người của Chấp Pháp đường – nhà họ Hoàng đều là kẻ điên sao!”
Lâm Hàn biết, nếu lùi lại thì chỉ có chết thôi, xông về phía trước may ra mới có một con đường sống.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!