Chương 633
“Anh ấy làm vậy cũng vì muốn tốt cho nhà chúng ta. Nếu không đánh bốn tên vệ sĩ kia thì chúng ta cũng không đòi được 5 ngàn tệ này đúng không?”
“5 ngàn tệ? Lúc này rồi 5 ngàn tệ còn có tác dụng gì? 5 ngàn tệ sớm muộn gì cũng bị ông chủ Triệu thu lại, sau này chúng ta chỉ có thể đi ăn xin mà thôi!”
Mặt Trương Quế Như đầy nước mắt, bà lại phẫn nộ nhìn Lâm Hàn:
“Lâm Hàn, không phải cậu giàu có lắm à? Còn không mau trả ông chủ Triệu 2 triệu tệ đi?”
“Dì à, chuyện này cháu sẽ giải quyết ổn thoả”, Lâm Hàn mỉm cười với Trương Quế Như.
“Giải quyết? Cậu giải quyết thế nào?”
Trương Quế Như lớn tiếng nói: “Ông chủ Triệu ở vùng này rất có thế lực, ai động vào được chứ? Cậu là một người ngoài tỉnh thì lấy gì để giải quyết? Cậu có giỏi đánh nhau hơn nữa thì chuyện này có thể dùng nắm đấm để giải quyết à?”
“Lâm Hàn cậu là sát tinh, cậu vừa đến là cuộc sống bình lặng của gia đình tôi lập tức bị xáo trộn!”
Trương Quế Như lại khóc lớn: “Trần Mộng không chịu lấy con trai tôi, cũng là vì cậu! Nếu cậu không cho con trai tôi 1 triệu tệ, còn để Trần Mộng nhìn thấy thì với số tiền thách cưới 168 ngàn tệ ấy đã cưới được Trần Mộng về nhà rồi!”
“Lâm Hàn, cậu có còn là người không? Hại chết Tiểu Bắc, bây giờ còn phá hỏng chuyện hôn sự của Nhan Thành! Tại sao chứ, sao số tôi lại khổ thế này? Sao tôi lẠI gặp người đáng ghét như cậu chứ?”
Đối với những lời này, ban đầu Lâm Hàn sửng sốt, sau đó anh lắc đầu bất lực, anh biết mình không thể giải thích rõ ràng với Trương Quế Như được.
“Mẹ, mẹ đừng khóc! Con tin Lâm Hàn nói có thể giải quyết thì nhất định có thể giải quyết!”
Nhan Thành lại an ủi, nhưng trong lòng cũng không ôm quá nhiều hy vọng.
Mặc dù thân thủ Lâm Hàn tốt, có tiền, nhưng Triệu Cương là người địa phương, là ông trùm nơi này.
Lâm Hàn từ tỉnh khác đến, dẫn theo mấy vệ sĩ liệu có chống lại được Triệu Cương không?
“Cậu nhóc, đã suy nghĩ xong chưa? Một là đưa tiền, hai là cậu trơ mắt nhìn cả nhà Trương Quế Như đi ăn xin!”
Triệu Cương mất kiên nhẫn.
“Ông đang so quan hệ với tôi à?”, Lâm Hàn khẽ chau mày.
“Ô? Tôi còn phải so quan hệ với cậu à? Nếu cậu có năng lực thì giết ông đây đi. Chỉ cần cậu không dám giết thì với quan hệ của ông đây ở huyện, đối phó với gia đình Trương Quế Như đơn giản như giết một con kiến!”
Triệu Cương nhìn Lâm Hàn với vẻ đắc ý:
“Thân thủ cậu giỏi thì cũng chỉ là một tên lỗ mãng thôi. Bây giờ tôi huỷ bỏ trợ cấp hộ nghèo của nhà Trương Quế Như rồi, không phải cậu rất giỏi đánh nhau sao? Đòi trợ cấp về cho tôi xem đi!”
“Tôi chỉ cho cậu một con đường, trợ cấp hộ nghèo đều do tài chính quỹ huyện phát”.
“Cậu cho tôi xem bằng đôi chân và đôi tay này có thể đòi lại trợ cấp hộ nghèo từ quỹ tài chính huyện về được không… Hahaha!”
Nói xong lời cuối, Triệu Cương ha hả cười to, trong mắt tràn đầy chế giễu:
“Nhãi ranh, đầu óc ngu si thì tứ chi phát triển! Đi đường quyền thì có gì hay ho chứ, không có quan hệ tốt như tôi thì không được đâu!”
“Quan hệ à, ông có chắc là muốn so quan hệ với tôi?”, Lâm Hàn nhàn nhạt hỏi ngược lại.
“Sao hả? Không được sao? Xe cậu lái là biển số Đông Hải. Đông Hải cách tỉnh Cán mấy trăm cây số, dù cho cậu có quen biết ở Đông Hải thì chẳng lẽ còn có thể mời đến tỉnh Cán này được sao?”
Triệu Cương cười nhạt, ông ta không tin, làm gì có loại ông lớn nào lại đủ khả năng gầy dựng đầy rẫy mối quan hệ ở khắp các tỉnh thành như thế.
Nếu như có, đó cũng là một người tai to mặt lớn chân chính, chí ít cũng ngồi ngang hàng với mấy quan chức cấp tỉnh, cấp bộ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!