Chương 609
Bởi vì cho dù cô đi bước nữa, người chồng mới cũng không thể nào mang cho cô cảm giác như Lâm Hàn, đến lúc đó cuộc sống lại càng đau khổ hơn.
“Đã thế thì… Sau khi ly hôn, tự sống một mình vậy!”
Dương Lệ hít sâu một hơi: “Sau này cứ dồn hết tâm trí cho công việc, không nghĩ linh tinh nữa. Ông xã… Em mong anh sẽ có một tương lai tốt hơn”.
“Anh Lâm, trời mưa rồi!”
Tần Liên mở cần gạt nước, cho xe chạy chậm lại, nhìn hàng dài trước mặt.
“Ừ”.
Lâm Hàn gật đầu, hạ cửa kính xuống, gió lạnh xen lẫn hạt mưa tạt vào mặt, làm cơn say của anh vơi đi phân nửa, đầu óc tỉnh táo hơn khá nhiều.
Nhưng, Lâm Hàn hiểu rõ Dương Lệ, cô sẽ không tùy tiện nói dối như thế.
“Nói cách khác, không xứng… Thì chắc chắn bà xã thật sự cho rằng là thế, nhưng sao em ấy lại nói như vậy?”
Bỗng nhiên, anh chợt nghĩ ra, anh chưa từng nghĩ đến nguyên nhân sâu xa về sự diệt vong đột ngột của nhà họ Hồng.
Nên biết, nhà họ Hồng dù gì cũng là một thế gia, phía sau lại có một nhà quý tộc chống lưng, Lâm Hàn cũng tự cho rằng chỉ dựa vào sức mình thì không thể nào đẩy ngã được bọn họ.
Nhưng cứ đột nhiên bị sụp đổ như vậy thì rất kỳ lạ, dường có một thế lực nào đó từ trên trời rơi xuống ngăn trở vậy.
Ngay cả một nhà quý tộc cũng chưa chắc có năng suất làm việc nhanh đến vậy!
Nghĩ tới đây, đôi mắt Lâm Hàn khép hờ, dường như anh đã ngờ ngợ ra chuyện gì đó.
Theo lý mà nói, Lâm Hàn là người nắm quyền nhà họ Lâm trong tương lai, mà Thẩm Hoài Xuân lại là đồn trưởng Đồn Hoa Đông, cấp dưới của Lâm Hàn.
Ông ta thậm chí không chào hỏi gì, mà đột nhiên lại chạy đến chỗ thành phố nơi Lâm Hàn đang ở, thế có bình thường không chứ?
“Nhân vật tầm cỡ… Chuyện lớn…”
Lâm Hàn suy nghĩ về những biến đổi, rồi nghĩ về cú điện thoại của ông Vân, bảo rằng anh đã hoàn thành nhiệm vụ của gia tộc, bố mẹ Lâm Hàn có thể sẽ đến tìm anh.
Hai mắt Lâm Hàn lóe sáng mở to, dường như đã nghĩ thông suốt hết tất cả mọi chuyện.
Nếu thật sự như vậy thì tất cả đều hợp logic rồi.
…
Tại trung tâm tiếp khách Kim Lăng, điện thoại ông Vân reo lên, ông ấy cầm điện thoại lên xem rồi sau đó nói với Liễu Nguyệt Như đang ngồi ở sofa đối diện:
“Bà chủ Lâm, cậu Lâm gọi đến”.
“Đã gọi đến rồi sao? Xem ra nó đã nghĩ ra rồi”.
“Vâng!”
Ông Vân gật đầu, bắt máy rồi cười nói:
“Ông là người bảo Tiểu Lệ ly hôn với tôi?”, giọng nói lạnh tạnh của Lâm Hàn vang lên.
Cả người Ông Vân run lên, đưa mắt nhìn về phía Liễu Nguyệt Như.
Liễu Nguyệt Như nhàn nhạt nói.
“Vâng”.
“Mẹ tôi đến?”
Lâm Hàn sửng sốt.
“Ông đưa điện thoại cho bà ấy, tôi muốn nói với bà ấy vài câu”.
“Vâng”.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!