Chương 594
“Ông Hoàng nói có lý!”
“Đúng nhỉ!”
Mọi người liên thanh nói.
Hoàng Liệt nói tiếp:
“Phải biết rằng bây giờ, các thế gia và những dòng họ lớn nhỏ khác đều vô cùng thèm thuồng cái bánh kem béo bở đó. Nhà họ Thẩm – Hoa Đông có nuốt trọn thì chúng ta cũng phải được chia chút vụn bánh, hiểu không? Số thị trường ấy phải gần cả chục tỷ đấy!”
“Sau khi về, tôi sẽ lập tức bắt tay vào chuẩn bị làm ngay!”
“Ông Hoàng nhắc nhở thật là kịp thời!”
“Chuyện thứ hai, chính là về Anh trai chạy Rolls-Royce”.
Hoàng Liệt nói: “Người này trên thực tế tên là Lâm Hàn, một con em dòng bên của nhà họ Hoàng đã chết trong tay cậu ta”.
Hoàng Liệt nói đến đây, trong mắt chợt lóe lên sát khí.
“Tên này đến Kim Lăng chắc chắn là nhằm vào nhà họ Hoàng chúng ta. Lúc trước không bắt được cậu ta, lần này gọi mọi người tới để mấy người điều động hết đám đàn em dưới trướng tìm ra Lâm Hàn, rồi trừ khử cậu ta!”
“Lâm Hàn này đúng là ghê gớm thật, vậy mà lại khiến ông Hoàng bảo chúng ta điều động toàn bộ đàn em!”
“Đúng thế, tất cả chúng ta cộng lại chắc phải hơn mấy nghìn người đó!”
“Nhiều người như thế đi tìm Lâm Hàn, đương nhiên sẽ tìm ra cậu ta!”
Mấy ông trùm Vùng Xám đều cười nói, bọn họ chẳng ai coi Lâm Hàn là cái đinh gì.
Trong mắt họ, điều động lực lượng lớn như vậy, chưa đến ba ngày, chắc chắn sẽ tìm ra đối phương, sau đó trừ khử cậu ta.
Cách 4m quanh phòng đều có một gã đàn ông bịt mặt, tay đút trong túi đứng, hiển nhiên là đang cầm súng.
Tổng cộng có bốn người.
“Chuẩn bị ra tay”.
Lâm Hàn đưa mắt ra hiệu cho Ngô Xuyên và Trần Nam.
Đám người trong phòng này sao có thể ngờ được, Lâm Hàn mà họ nói đến đang ở ngay đây, mà còn… chuẩn bị ra tay diệt sạch bọn họ.
“Hôm nay, gọi mọi người tới chủ yếu là bàn về hai chuyện đó, sau khi về, mong tất cả đều thực hành”, Hoàng Liệt mở miệng:
“Đặc biệt là tên Lâm Hàn kia, loại người giống như con kiến ấy dám khiêu khích nhà họ Hoàng chúng ta thì quả thật là chán sống, mau giải quyết cậu ta…”
“Ra tay!”
Cùng lúc đó, đám Tôn Hàn Các ở bên ngoài cũng nhận được tin, bắt đầu ra tay.
Thấy cảnh ấy, Vương Vũ cắn răng, biết lúc này dù không muốn cũng phải bất chấp mà xông lên.
Mọi thứ nói ra thì dài, nhưng lại xảy ra chỉ trong chớp mắt.
Hoàng Liệt cũng nhanh nhạy nhận ra tình hình không ổn, thấy bóng đen lao về phía mình, lập tức ngửa ra sau, tay phải sờ về phía cây súng lục dắt bên hông.
Gã ta vừa rút súng ra, Lâm Hàn đã áp sát tới, giơ tay đấm mạnh vào cằm Hoàng Liệt!
Một đấm đó tựa như một quả đạn pháo hung hăng nện tới, vắt hết sức cả người Lâm Hàn nhằm vào cái cằm yếu ớt của gã ta.
Nếu người bình thường dính cú đấm đó, nhẹ thì chấn động não, nặng thì ngất xỉu hoặc thậm chí là chết ngay tại chỗ!
“Cũng có chút bản lĩnh đấy chứ”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!