Chương 581
“Hay!”
“Bắt hết đi!”
…
Thấy bọn họ bị bắt, những công nhân kia đều mừng rỡ hoan hô.
Tại bên ngoài trang viên nhà họ Hồng có một chiếc xe cảnh sát đang đỗ.
Hồi trước, ngày nào cũng có hơn trăm người đến trang viên nhà họ Hồng đưa tiền tặng quà, cầu họ giúp đỡ.
Hồng Đạp Thiên ngơ ngác ngồi ở phòng khách, hai mắt vô hồn.
Toàn bộ phòng khách trống rỗng, Hồng Chính, Hồng Phong, Hồng Ngọc và một số nhân viên cấp cao hay con em dòng chính đều bị cảnh sát bắt đi.
“Hết rồi…”
“Đêm qua, giá cổ phiếu nhà họ Hồng đã bốc hơi 500 tỷ! Người mua cổ phiếu rút vốn, không có vốn lưu động, không có tài chính rót vào, ngân hàng đòi nợ, công nhân đòi tiền lương. Cái phản ứng dây chuyền ấy xảy ra càng ngày càng nhiều, chưa đến một ngày, nhà họ Hồng… chắc chắn sẽ phá sản rồi sụp đổ…”
…
Ngay lúc này, tại sân bay quốc tế Kim Lăng.
Đi đầu là một người đàn ông trung niên đeo kính khoảng 40 tuổi, nhưng tóc lại hơi hoa râm, cả người tràn đầy uy nghiêm.
Mà chỉ có người làm trong bộ máy nhà nước mới có.
Một người trông như thư kí đứng cạnh ông ta nhìn đồng hồ, nói.
“Ừ, tôi biết rồi”.
Người này chính là Thang Ân Đình – người có quyền lực lớn nhất tại Kim Lăng!
Đứng đằng sau đều là những cán bộ trung thành và tận tâm với ông ta trong ban lãnh đạo.
Tiếng động cơ inh ỏi truyền tới.
Thang Ân Đình ngẩng đầu lên thì thấy một chiếc máy bay tư nhân màu bạc mang số hiệu 747 đang đáp xuống sân bay.
Sắc mặt ông ta lập tức nghiêm túc lên.
Đám người đứng đằng sau cũng run lên, thở cũng không dám thở mạnh.
5 phút sau, máy bay vững vàng đáp xuống.
Cửa khoang từ từ mở ra.
Những người này, đều là vệ sĩ, ai cũng có ánh mắt sắc bén, toàn thân tỏa ra sát khí, là tinh anh trong tinh anh.
Bọn họ vừa xuất hiện thì sát khí lạnh như băng kia bỗng khuếch tán khiến đám Thang Ân Đình không nhịn được rùng mình.
Ánh mắt Thang Ân Đình lập lòe, vẻ mặt càng kính cẩn hơn.
Đợi những vệ sĩ kia xếp hàng xong, cộp cộp cộp…
Một người phụ nữ xuất hiện trước cửa khoang.
Đằng sau còn có một ông cụ tóc trắng xóa chống gậy đầu rồng đi theo.
Đi ra cửa khoang, người phụ nữ nhìn quanh, khí thế của bậc bề trên liếc nhìn chúng sinh nhàn nhạt tỏa ra từ trên người bà ấy.
“Cũng sắp 10 năm không về Hoa Hạ rồi, không ngờ nơi đây lại thay đổi lớn như vậy”.
Người phụ nữ mở miệng, ngay cả giọng nói cũng tràn đầy uy nghiêm, khiến cho người ta có cảm giác muốn khuất phục.
“Bọn họ là?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!