Chương 485
Khúc Hà đẩy gọng kính, gương mặt càng thêm đỏ bừng, nhưng khi cô ta nhìn về phía bên đường thì giật mình sững sờ.
“Không phải đấy chứ, giờ mới có mấy giờ, còn chưa lúc tan ca, chủ xe GMC đã rời đi rồi?!”
Vẻ thất vọng nặng nề hiện rõ trên mặt Khúc Hà.
Khúc Hà lại thầm nghĩ.
…
Lâm Hàn, Tạ Huyên và những người khác bước ra khỏi sảnh bi-a.
Phạm Kiệt đã đồng ý sẽ giúp Lâm Hàn liên lạc với anh Công Kê, nên anh chỉ cần yên tâm chờ tin tức.
“Hỏi rồi ạ, nhưng thầy cô giáo không quan tâm”, Tạ Huyên lắc đầu.
“Thành tích của em ở trong lớp chỉ xếp ở mức trung bình. Sự chú ý của giáo viên đều dành cho những học sinh giỏi kia, đối vối với những học sinh có điểm bình thường như chúng em, căn bản sẽ không để ý nhiều tới. Nếu giáo viên để mắt tới Phạm Kiện một chút, thì thủ đoạn của hắn ta cũng sẽ không ngày một quá đáng như vậy”.
“Em lớn lên trong một gia đình đơn thân”.
Trong đôi mắt to tròn của Tạ Huyên phảng phất sự chán nản: “Bố của em, ông ấy đã qua đời không lâu sau khi em chào đời. Mẹ em một mình nuôi em khôn lớn, công việc của bà rất bận rộn, hoàn toàn không có thời gian để quan tâm tới em”.
Lâm Hàn không biết phải làm sao, gia cảnh của Tạ Huyên khiến người ta có chút xót xa.
Một cô gái trẻ tuổi, còn là một học sinh trung học năm ba, đã gặp phải nhiều chuyện như vậy, chẳng trách trong lớp cô bé lúc nào cũng trầm mặc kiệm lời, Lâm Hàn còn tưởng rằng đó là sự nổi loạn của tuổi mới lớn.
“Tùy em”, Lâm Hàn không để ý lắm về vấn đề xưng hô.
“Chuyện xảy ra ngày hôm nay thật sự may nhờ có anh, nếu không, em chắc chắn sẽ bị mấy người Lưu Vĩ kia bắt tới sảnh bi-a Tinh Quang này. Đợi mẹ em nhận được tin, cũng không biết em đã biến thành bộ dạng gì rồi”, Tạ Huyên tiếp tục.
Loại côn đồ này đều là muốn giả cool ngầu, bắt được cô tới sảnh bi-a Tinh Quang, trước mặt nhiều anh em như vậy, vì thể diện hắn nhất định sẽ làm ra loại chuyện kia với cô.
Tất cả may nhờ có Lâm Hàn.
“Nhà của em ở đâu, tôi bảo bốn người họ đưa em về”, Lâm Hàn đáp.
“Anh Lâm Hàn, hay là anh tới nhà em ăn cơm, em muốn cảm ơn anh về chuyện hôm nay, mẹ em cũng sẽ cảm ơn anh rất nhiều”.
“Hơn nữa, hôm nay em vẫn chưa nắm được kỹ xảo đánh guitar mà anh dạy, hay là anh tới nhà dạy em thêm một lần nữa”.
“Cô gái nhỏ này… hình như có chút hảo cảm với mình”.
Lâm Hàn sờ mũi: “Được, vậy thì tới nhà em ăn cơm”.
Chẳng ngó ngàng tới như vậy, tương lai của Tạ Huyên sẽ bước trên con đường sai trái.
“Vâng vâng!”
Dặn dò bốn người Tiểu Đông quay trở về khách sạn xong, Lâm Hàn lái xe đưa Tạ Huyên về nhà.
Vườn hoa Vạn Thành, tiểu khu nơi Tạ Huyên sinh sống.
Vườn Ngự cảnh Vạn Thành là một khu dân cư bình thường.
Khu dân cư này được xây dựng cách đây khoảng mười năm trước, diện tích xanh hoá ở mức trung bình, đều là thang bộ, không có thang máy.
“Mẹ, nhà có khách này!”
Lâm Hàn thay dép vào nhà.
“Ai đến vậy?”
Một người phụ nữ bước ra khỏi phòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!