Chương 426
“Thì ra là thế, anh Nam, tôi hiểu rồi!”, Hà Lộ gật đầu.
Khoảng nửa tiếng sau, A6 chạy đến trước một dinh thự.
Hai bên dinh thự có hai con sư tử đá đang trừng to hai mắt ngồi trước, trông vô cùng nghiêm trang. Mỗi bên đứng một người đàn ông cao to vạm vỡ đeo kính râm, vẻ mặt thì lạnh tanh.
Phía trên dinh thự còn treo một cái bảng màu xám, trên đó có khắc ba chữ màu vàng rất to: “Trần Công Quán”, nét bút như rồng bay vừa sắc bén lại vô cùng mạnh mẽ.
Nơi đây chính là nơi đại ca xã hội đen Trần Vô Cực sinh hoạt hằng ngày, Trần Công Quán!
Lúc này, bên ngoài dinh thự đã đỗ đầy xe, nào là Mercedes, Audi, BMW đều có đủ. Thỉnh thoảng có vài người đàn ông đeo dây chuyền bản to bước xuống từ trong những chiếc xe đó.
Mặt mày những người này dữ tợn, trên người tràn ngập mùi chết chóc, sau lưng còn có không ít vệ sĩ đi theo.
“Chú em Lâm Hàn, xe của chúng ta không thể lái đến trước cổng dinh thự được. Đỗ xe ở đó toàn là nhân vật có máu mặt ở Vùng Xám thôi, chúng ta đỗ bên kia rồi cuốc bộ qua đó nhé”, Trần Nam vừa quay đầu xe vừa nói.
“Được!”
Lâm Hàn gật đầu.
A6 đỗ ở nơi cách Trần Công Quán khoảng 300 mét, sau đó ba người xuống xe đi qua.
Vừa đến cổng, hai gã vạm vỡ đeo kính râm đã ngăn ba người lại, khuôn mặt lạnh tanh nói:
“Xin đưa thiệp mời!”
Trần Nam đưa thiệp mời cho họ, sau khi kiểm tra không có sai sót gì, gã vạm vỡ đeo kinh râm trả lại, lạnh giọng nói:
“Các vị đến phòng tiếp khách số 3, khi nào lễ kế nhiệm bắt đầu sẽ có người đến thông báo”.
“Được!”
Trần Nam cũng không nhiều lời, sau đó ba người cùng bước vào Trần Công Quán.
Bên trong có đủ hòn non bộ, suối và cả đình nghỉ mát, tất cả tạo nên một khuôn viên gần gũi thiên nhiên, bên tai còn văng vẳng tiếng chim hót véo von, rất vui tai.
Mỗi lối đi đều có bảng chỉ đường, dựa theo hướng dẫn trên đó, ba người tìm đến được phòng tiếp khách số 3.
Phòng tiếp khách này rất lớn, bên trong có hai cây cột gỗ chạm trổ những hoa văn kỳ lạ, hai hàng ghế gỗ cạnh đó gần như chật kín người đang ngồi tán gẫu, chỉ còn dư lại vài chỗ.
Những người này đều tầm ba mươi đến bốn mươi tuổi, cổ đeo dây chuyền vàng bản to, vai xăm kín mít, nhưng khí thế lại kém xa với mấy người chủ xe vừa đỗ trước Trần Công Quán khi nãy.
Vừa thấy Trần Nam, những người này chỉ liếc sang nhìn rồi chẳng mảy may để ý nữa.
“Chúng ta ngồi xuống trước đã!”
Trần Nam gọi, tìm một cái ghế ngồi xuống, còn Lâm Hàn và Hà Lộ thì ngồi hai bên ông ta.
“Chà, Trần Nam hả, lâu rồi không gặp!”
Một giọng nói vang lên.
Theo đó là bóng người đàn ông bước tới.
Người này trạc 30 tuổi, mặc một cái áo ba lỗ màu trắng, trưng ra từng mảng cơ bắp cuồn cuộn. Mà gây chú ý nhất lại chính là hình xăm bò cạp trên má trái của gã ta. Lúc này, gã ta đang nhìn Trần Nam với ánh mắt giễu cợt.
“Thạch Tông?”, vừa thấy người đàn ông này, Trần Nam liền nhướng mày.
Thạch Tông cũng là người thuộc Vùng Xám, dưới trướng có vài quán karaoke nhỏ, địa vị cũng tương đương ông ta.