Chương 296
Lý Vọng Sơn lăn lộn xã hội, lăn lê bò lết biết bao nhiêu năm, sóng to gió lớn gì mà chưa trải qua. Khi thấy tất cả viên đạn đều bắn hết lên người anh Mao, hắn ta đã nhảy lên vòng đến phía sau sô pha, rồi co giò chạy về lối thoát hiểm trong phòng.
Tiếp theo, Lâm Hàn vừa xuất hiện đã có một tên vệ sĩ cản trước mặt anh.
Tên đó mới giơ súng lên định bắn chết Lâm Hàn.
Nhưng đã có một viên đạn bắn thẳng vào giữa trán gã, tạo thành một lỗ máu.
Cơ thể gã mềm nhũn, ngã xuống đất.
Một phát kia là do Ngô Xuyên bắn.
Lâm Hàn nhìn về lối thoát hiểm, Lý Vọng Sơn đã nhanh chóng bỏ trốn mất tăm.
Đám vệ sĩ còn lại đều nổ súng bắn về phía Lâm Hàn và Ngô Xuyên.
Đoàng!
Đoàng!
Đoàng!
Tiếng súng không ngừng vang lên.
Lâm Hàn lộn người một cái chui xuống dưới gầm bàn.
Choang!
Choang!
Tia lửa bắn ra, mấy viên đạn kia ghim vào trên bàn.
“Giết người rồi!”
“Chạy mau!”
Những cô gái tiếp rượu trong phòng sợ hãi hét lên, mặt mày trắng bệch, bỏ chạy ra ngoài.
Ngô Xuyên cũng nhanh chóng tìm một chỗ núp, vừa tránh vừa nổ súng.
Keng keng keng!
Choảng choảng choảng!
Người hai phe bắt đầu sống mái với nhau.
Dưới gầm bàn, Lâm Hàn nhặt mấy chiếc đũa dưới đất lên.
Anh đảo mắt, xác định vị trí của mấy tên vệ sĩ trong phòng, cơ bắp cả người kéo căng. Tấm lưng anh gồng lên y như một con báo chuẩn bị đi săn.
Giây tiếp theo!
Bộp!
Mặt đất vang lên một tiếng trầm đục, chân phải Lâm Hàn giậm xuống, cơ thể anh giống như một viên đạn pháo đột ngột bắn ra.
Vèo!
Cả người anh hóa thành một bóng đen kì lạ khiến người ta hoa cả mắt.
Đó là tốc độ nhanh đến cùng cực.
Cộng thêm ánh đèn trong phòng cũng mờ mờ ảo ảo sẵn, nên mấy tên vệ sĩ hoàn toàn không xác định được vị trí của Lâm Hàn.
Lâm Hàn vung tay phải lên!
Vèo!
Vèo!
Vèo!
Mấy chiếc đũa kia xé rách không khí, phát ra tiếng rít chói tai phóng đi.
Ở tốc độ cao, chúng nó lập tức biến thành những mũi tên sắc nhọn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!