Chương 295
Thấy đám người Lâm Hàn bước vào, Lý Vọng Sơn nhìn sang, khá bất ngờ nói:
“Sao lại uống nhiều như vậy, không đi nổi luôn rồi. Chẳng phải anh đến quán BBQ Phi Thường nào đó ở đường Tương Lai để báo thù cho đại ca của mình à?”
Lâm Hàn đang suy nghĩ nói như nào thì bỗng xuất hiện tình huống bất ngờ.
Anh Mao đang được dìu đó bỗng mở mắt ra nhìn Lý Vọng Sơn, giọng run run nói:
“Anh… Anh Sơn, có nguy hiểm…”
“Anh nói gì?”
Lý Vọng Sơn hơi sửng sốt, âm thanh trong phòng VIP khá lớn, hắn ta không nghe rõ.
Nhưng mặt mũi anh Mao sưng vù, xanh tím, dù không có vết thương gì nhưng vừa nhìn đã biết bị thương khá nặng.
Điều này khiến Lý Vọng Sơn có dự cảm không tốt.
Lúc này, anh Mao dùng hết sức hét lên:
“Anh Sơn, có nguy hiểm!”
Cuối cùng anh Sơn cũng nghe rõ đối phương nói gì, sắc mặt hắn ta lập tức trở nên lạnh lẽo, nói:
“Nổ súng! Bắt lấy bọn chúng!”
Mọi chuyện nói ra thì dài dòng, nhưng chỉ xảy ra trong phút chốc.
Ngay sau đó, mấy vệ sĩ trong phòng VIP nhận được lệnh nhìn về đám người Lâm Hàn, không nói nhiều bóp cò.
Pằng!
Pằng!
Pằng!
…
Tiếng súng dày đặc liên tục vang lên.
Vèo!
Vèo!
Vèo!
…
Từng viên đạn xé rách không khí bắn về phía Lâm Hàn.
Chuyện xảy ra rất đột ngột, Ngô Xuyên và hai tên đàn em kia đều trợn tròn mắt, đứng chôn chân tại chỗ.
Bọn họ hoàn toàn không ngờ anh Mao đang ngất bỗng nhiên tỉnh lại.
Càng không ngờ tới Lý Vọng Sơn ra tay tàn nhẫn như vậy, cảm thấy có gì đó là lạ đã lập tức bảo người ta nổ súng.
Sắc mặt Lâm Hàn có chút âm trầm, thấy đám vệ sĩ kia giơ súng lên, anh lập tức phản ứng lại giơ tay túm lấy bả vai anh Mao, lôi gã đến trước mặt.
Ngay sau đó.
Phụt!
Phụt!
Phụt!
…
Từng lỗ máu bắn tung tóe trước ngực anh Mao.
Cơ thể gã không ngừng co giật, miệng hộc máu.
Chỉ trong khoảnh khắc, anh Mao đã bị bắn thành cái sàng, vô số lỗ máu xuất hiện chi chít trên lồng ngực gã, máu chảy giàn giụa.
“Anh Sơn…”
Anh Mao trợn mắt khó có thể tin nhìn Lý Vọng Sơn.
Gã không thể tin nổi mình lại chết trong tay đàn em của Lý Vọng Sơn.