Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chàng Rể Vô Song

Chương 249

Triệu Nhu lúc này gầy đến mức hai má hóp lại, cánh tay dường như có thể thấy được khớp xương bên trong.

“Anh Lâm Hàn, mẹ em mấy hôm nay chẳng ăn gì cả, vả lại có ăn cũng chỉ có thể ăn cháo. Những thứ như rau, bánh bao đều không thể ăn được”, Tiểu Hàm mở miệng nói:

“Tôi cảm thấy không đơn giản chỉ là cảm sốt thông thường”.

“Gì chứ, cơ thể của tôi rất khoẻ mạnh!”, Triệu Nhu trừng Tiểu Hàm, doạ cô bé không dám mở miệng.

Lâm Hàn đưa mắt nhìn quanh căn phòng, đột nhiên nhìn thấy dưới gối của Triệu Nhu có một tờ giấy.

Anh giơ tay rút tờ giấy ra.

Đây là một tờ báo cáo chẩn đoán.

“Lâm Hàn, cậu trả lại cho tôi!”

Sắc mặt Triệu Nhu thay đổi, muốn lấy lại tờ báo cáo, nhưng cánh tay vừa mới vươn ra, một giây sau liền không còn sức lực mà buông thõng xuống.

Ánh mắt Lâm Hàn dừng lại trên tờ báo cáo:

“Khu vực cách răng cửa 25mm, ống thực quản bên trái phía trên phình to bất thường, thu hẹp, dễ chảy máu, 3 vùng giao nhau có tế bào ung thư…”

“Kết quả chẩn đoán: ung thư thực quản giai đoạn đầu”.

“Ung thư thực quản…”

Sắc mặt Lâm Hàn trong nháy mắt trở nên khó coi: “Chị Nhu, chị bệnh nặng như vậy, sao không nói với tôi?”

Triệu Nhu cuối cùng cũng không chống đỡ nổi, bật khóc nghẹn ngào, nước mắt rơi lã chã:

“Huhuhu…nói với cậu thì có ích gì, bệnh này không phải là bệnh thông thường, đây là ung thư, căn bản không thể chữa khỏi…”

“Bác sĩ nói, với trình độ khoa học kĩ thuật hiện nay, cho dù có hoá trị, uống thuốc tây thì cũng chỉ có thể trì hoãn tế bào ung thư lây lan, hai năm sau tôi cũng sẽ…”

“Chưa nói tới tiền làm hoá trị lên đến mấy trăm ngàn, cả triệu tệ, tôi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy cơ chứ…huhuhu…”

Nói đến đây, Triệu Nhu càng khóc lớn hơn.

Cô ấy là phụ nữ đơn thân, một mình gồng gánh cả gia đình đã rất vất vả, ai biết được áp lực của cô ấy lớn cỡ nào?

Bây giờ lại gặp phải tai hoạ, mắc bệnh ung thư, rõ ràng là đẩy người ta vào con đường chết mà.

Nguyên nhân bị bệnh liên quan rất lớn đến việc cô ấy ngày đêm làm lụng vất vả.

“Hả? Ung thư?”

Nghe những lời này, sắc mặt Tiểu Hàm lập tức trắng bệch, nước mắt rơi tí tách:

“Mẹ, sao…sao mẹ không nói với con chứ! Huhuhu!

Tiểu Hàm khóc lớn.

Nhìn thấy con gái khóc, trong lòng Triệu Nhu cũng rất đau đớn, cô đưa tay gạt đi nước mắt trên mặt Tiểu Hàm:

“Bệnh này của tôi căn bản không thể chữa khỏi được, sau khi tôi đi rồi, Tiểu Hàm có lẽ sẽ chỉ còn một mình sống đơn độc trên thế giới này, nó còn nhỏ như vậy, tôi làm sao có thể yên tâm được cơ chứ?”

Giọng Triệu Nhu nghẹn ngào, nhìn Lâm Hàn:

“Lâm Hàn, cậu giúp tôi một việc có được không? Tôi hy vọng sau khi tôi đi, cậu có thể chăm sóc cho Tiểu Hàm…coi như tôi cầu xin cậu! Tôi nhất định cảm ơn lòng tốt của cậu!”

“Mẹ, mẹ đừng đi mà!”

Tiểu Hàm nhào vào lòng Triệu Nhu oà khóc, siết chặt cánh tay cô ấy.

“Yên tâm đi chị Nhu, chị sẽ không sao đâu”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!