Chương 206
Dương Lệ đi lên, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Bây giờ như thế nào rồi?”
“Vốn dĩ tim của ông Dương không tốt, lần này lại ăn quá nhiều thuốc bổ, dẫn đến suy tim, hôn mê, lúc nào cũng có thể…”
Lý Cường thật thà nói, nhưng lập tức bổ sung một câu:
“Nhưng cô Lâm yên tâm, Bệnh viện Nhân dân chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết mình cứu chữa cho ông Dương, vừa rồi, chúng tôi đã điều động bác sĩ chuyên khoa tim giỏi nhất trong tỉnh, sau hai giờ nữa sẽ đến đây, làm phẫu thuật tim cho ông Dương”.
Nghe tới làm phẫu thuật tim, Dương Lệ run rẩy, suýt nữa ngã xuống nhưng Lâm Hàn kịp thời tiến lên ôm lấy cô.
“Không… không nghĩ tới bệnh tình của bố tôi lại nghiêm trọng như vậy…”
Dương Lệ lẩm bẩm không tin: “Viện trưởng Lý, phòng bệnh của bố tôi ở đâu, tôi…”
“Cậu chủ Lâm, cô Lâm, mời đi theo tôi!”
Sắc mặt của Lý Cường trịnh trọng, lập tức đi trước dẫn đường.
Phòng chăm sóc đặc biệt ICU cao cấp nhất của Bệnh viện Nhân dân, Lý Cường dẫn Lâm Hàn và Dương Lệ tới đây.
“Lâm Hàn?”
Lúc này, Dương Duyệt đang ngồi bên giường bệnh, nhìn thấy Lâm Hàn. Cô ta hơi sững lại, sau đó nhe nanh múa vuốt lao về phía Lâm Hàn:
“A a a! Tao giết mày!”
Đến trước mặt Lâm Hàn, cô ta giơ tay lên, hung hăng tát về phía mặt Lâm Hàn.
Lâm Hàn chắp tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt.
Cái tát đó vẫn chưa chạm đến Lâm Hàn thì bàn tay của cô ta đã bị Lý Cường giữ lại.
“Ôi trời, cô Dương, cô làm gì vậy? Tại sao lại vô lễ với cậu chủ Lâm như thế!”
Lý Cường sống chết nắm lấy tay Dương Lệ, không để cô ta lại gần Lâm Hàn.
“Cậu chủ Lâm? Viện trưởng Lý, đây là một thằng vô dụng mà ông lại gọi nó là cậu chủ!”, Dương Duyệt trợn tròn mắt, giơ chân đá Lâm Hàn:
“Lâm Hàn, thằng vô dụng nhà mày! Nếu không phải do mày thì bố tao có vào viện không! Hả! Nếu bố tao có chuyện gì thì mày chính là tội phạm giết người!”
“Cô Dương, bình tĩnh! Bình tĩnh!”
Lý Cường ngăn trước mặt Lâm Hàn, một đạp của cô ta đã đá trúng vào người ông ta.
“Bệnh tình của ông Dương không liên quan gì đến cậu chủ Lâm, cô đừng nói linh tinh!”
“Không liên quan? Tại sao lại không có liên quan!”
Dương Duyệt không ngừng vùng vẫy, nhưng lại bị Lý Cường sống chết giữ chặt, tránh để cô ta làm bị thương Lâm Hàn.
“Bố tôi nhập viện vì uống nhiều thuốc bổ! Thằng vô dụng Lâm Hàn ngày nào cũng ở nhà mà không biết chăm sóc bố tôi, bảo ông ấy uống ít thuốc bổ một chút?”
Dương Duyệt giống như con mụ điên hét lên, ánh mắt nhìn Lâm Hàn đầy tức tối:
“Tôi thấy thằng vô dụng này chính là muốn hại bố tôi!”
“Lâm Hàn, mày tự vấn lương tâm xem, nhà họ Dương tao đối xử với mày thế nào mà mày lại đối xử với bố tao như thế? Mày khác gì súc vật không, chẳng có lấy một chút hiếu thảo!”
“Con quạ còn biết chăm sóc bố mẹ, con cừu cũng biết quỳ gối còn mày thì sao?”, Dương Duyệt lớn giọng quát mắng, nước mắt tràn đầy trên khóe mắt:
“Lâm Hàn, mày có còn là người không? Không bằng súc vật!”
“Tôi thế nào? Chị nói cho tôi xem, tôi sai ở đâu?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!