Chương 1318
Mà khi các thế lực nhỏ của Thiên Kinh đang bàn luận thì người nhà họ Khổng đã dẫn theo tất cả cao thủ nhà họ Khổng đến, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
“Nhìn xem, người nhà họ Khổng đến rồi”.
“Mẹ nó, đông thế, cao thủ nhà họ Khổng nhiều thật đấy, không hổ là thế lực mạnh nhất Thiên Kinh hiện nay!”
Ở sân vận động ngoại ô thành phố Thiên Kinh, nơi diễn ra hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này.
Dưới sự chú ý của các thế lực Thiên Kinh, nhà họ Khổng tới đầu tiên trong bốn quý tộc lớn.
Một đoàn xe dài dừng lại, cao thủ trên từng chiếc xe cũng bước xuống, tập hợp lại.
Ngoài cao thủ thì chỉ còn gia chủ nhà họ Khổng – Khổng Trung Thiên, cậu chủ lớn Khổng Tử Dục và cậu chủ nhỏ Khổng Tử Diệp.
Về việc Khổng Tử Dục được đưa tới tham dự hội nghị quý tộc lần này, các thế lực khác đều cảm thấy có chút khó hiểu.
“Tôi đếm thấy có khoảng hơn tám mươi cao thủ đấy, nhà họ Khổng thật khủng khiếp”.
“Trước đây hơn tám mươi cao thủ cũng chẳng là gì, nhưng bây giờ ba quý tộc lớn kia đều thiệt hại nặng nề, nhà họ Khổng lập tức trở thành nhà mạnh nhất, trở thành thế lực số một trong số các thế lực ở Thiên Kinh và thậm chí là cả Hoa Hạ”.
“Hơn tám mươi cao thủ, đây là thực lực đáng sợ gì vậy?”
“Gia tộc chúng ta chỉ cần có mười tám cao thủ thôi cũng tốt, cũng không đến mức phải lo lắng về hội nghị quý tộc thế này”.
“Sao còn dẫn tên ngốc Khổng Tử Dục theo làm gì nhỉ? Chuyện cậu ta gây ra hôm qua còn chưa đủ phiền phức à?”
“Không hiểu nữa, Khổng Tử Dục giúp được gì chứ? Sao Khổng Trung Thiên còn đưa cậu ta theo làm gì?”
“Dù ngốc hơn nữa thì cũng là cậu chủ lớn, có thể chỉ đưa đi cho đủ đội hình thôi”.
Mà khi các thế lực đang bàn tán sôi nổi, Khổng Trung Thiên đã dẫn Khổng Tử Dục và Khổng Tử Diệp cùng với một số cao thủ nhà họ Khổng đến.
Còn những cao thủ khác đương nhiên là đứng tại chỗ chờ lệnh.
Mặc dù sân vận động lớn, nhưng nếu mỗi thế lực của thành phố Thiên Kinh đều dẫn cao thủ nhà mình vào thì không đủ chỗ, chủ yếu là nếu lúc sau có xảy ra tranh chấp thì ở trong sân vận động rất không tiện, vậy nên thông thường các thế lực tham gia, hoặc là chỉ có gia chủ vào, hoặc cũng chỉ dẫn theo một vài cao thủ đi theo phòng thân mà thôi.
Sau khi mấy người Khổng Trung Thiên tới, các thế lực kia lập tức ngậm miệng, không dám nói nữa.
Mà Khổng Trung Thiên cũng không nói gì, chỉ đứng ở nơi cao lặng lẽ quan sát từ xa, chờ các thế lực khác tới.
“Bố à, vừa rồi con nhận được tin Lâm Hàn và người nhà họ Tiêu đã xuất phát, hơn nữa nhìn quy mô đoàn xe thì họ có hơn 400, gần 500 người”, Khổng Tử Diệp nói với Khổng Trung Thiên.
Khổng Trung Thiên nghe vậy thì hơi bất ngờ, không hiểu Lâm Hàn nghĩ gì, cho dù Lâm Hàn không biết quy tắc thì nhà họ Tiêu cũng không thể không biết chứ?
Nhưng dù thế nào, chuyện này với nhà họ Khổng và các thế lực còn lại ở Thiên Kinh cũng là chuyện tốt. Như vậy họ càng có lý do ngăn cản Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc lần này, thậm chí còn có thể ngăn cản nhà họ Tiêu tham dự, đối với nhà họ Khổng mà nói là một chuyện cực kỳ tốt.
“Thật sự không hiểu nổi, nhưng nếu họ dám đưa đàn em tay chân bình thường tới, đến lúc đó chúng ta càng có lý do, cũng thuận tiện hơn nhiều”, Khổng Trung Thiên mỉm cười, sau đó không nói thêm gì, im lặng chờ đợi.