Chương 1296
Lâm Hàn bất lực, tiếp tục hỏi: “Được rồi, cứ coi như cô không nói dối, tôi sẽ đi điều tra sau. Nếu tra ra chuyện gì khác với những điều cô nói, đến lúc ấy đừng trách tôi không khách sáo. Bây giờ trả lời tôi, cô nhận nhiệm vụ từ ai?”
Lam Tư Vũ tức giận nhìn Lâm Hàn, có điều may là Lâm Hàn đã thu tay lại rồi, không còn động đến cô ta nữa.
Lam Tư Vũ đã làm trái lại với nguyên tắc của sát thủ, bây giờ cô ta chẳng có gì phải che giấu nữa, Lâm Hàn hỏi gì thì đáp nấy là được. Trong hoàn cảnh này chẳng cần phải để ý đến nguyên tắc nữa, giữ được mình mới là quan trọng.
“Theo lẽ thường thì tôi không được tiết lộ người thuê mình, còn sát thủ bình thường cũng sẽ không biết người thuê mình là ai. Có điều, lần này tôi lại có thể biết được danh tính người thuê mình, chính là cậu chủ lớn nhà họ Khổng”, Lam Tư Vũ nói.
Nghe được điều này, đột nhiên Lâm Hàn có chút tin tưởng những lời Lam Tư Vũ nói. Nếu Lam Tư Vũ trực tiếp nói thẳng tên người thuê cô ta ra thì Lâm Hàn sẽ hơi nghi ngờ. Dù sao, thông thường, người đi thuê sẽ chỉ trả tiền, không tiết lộ thân phận của mình, Lâm Hàn rất rõ chuyện này.
Nhưng khi nghe thấy câu trả lời của Lam Tư Vũ, Lâm Hàn vẫn có chút bất ngờ, chẳng tin được người đi thuê lại là cậu chủ lớn nhà họ Khổng.
Cậu chủ lớn tốn một khoản tiền lớn để ám sát cậu chủ nhỏ, đúng là rất thú vị.
Nếu như vậy, toàn bộ chuyện này chẳng dính dáng gì tới Lâm Hàn rồi. Cậu chủ lớn này bỏ món tiền lớn để giết cậu chủ nhỏ, không cần biết là vì gì cũng có thể chắc chắn không phải vì để cứu Lâm Hàn. Dù sao bản thân Lâm Hàn cũng là kẻ thù của cả nhà họ Khổng.
“Đúng là thú vị, cậu chủ lớn bỏ món tiền lớn thuê sát thủ cấp Hắc Kim để ám sát cậu chủ nhỏ”, Lâm Hàn cười bất lực.
Mặc dù Lâm Hàn không biết nguyên nhân cụ thể nhưng chẳng cần nghĩ cũng có thể đoán ra được một chút, chắc chắn có liên quan đến chuyện người thừa kế nhà họ Khổng.
Vì mấy thứ này mà anh em trở mặt thành thù, đúng là nực cười.
Có điều, Lâm Hàn cũng biết rõ, trong một gia tộc lớn, đây là là chuyện rất bình thường, dù sao đứng trước lợi ích thì tình thân cũng chẳng là gì.
Lâm Hàn khá may mắn, Lâm Thiên Tiếu chỉ có mình anh là con trai, vậy nên Lâm Hàn không có đối thủ cạnh tranh.
Nếu như có anh em, cho dù Lâm Hàn không có chút hứng thú gì với gia sản nhà họ Lâm, không tranh chấp với anh em càng không ra tay với bọn họ thì Lâm Hàn cũng khó lòng an toàn, chắc chắn vẫn phải chịu cảnh tranh chấp, thậm chí còn gặp phải việc ám sát như này.
Nếu mọi chuyện là vậy, xem ra Lam Tư Vũ cũng chẳng có chút liên quan gì tới Lâm Hàn rồi. Cô ta nhận nhiệm vụ, kết quả lại vô tình giúp được Lâm Hàn mà thôi.
“Trùng hợp thật đấy”, Lâm Hàn lắc nhẹ đầu, bất lực nói.
Lúc đó, nếu không phải có Lam Tư Vũ làm loạn, khi ấy vừa đúng lúc Lâm Hàn rời trang viên đến quán ba đi dạo, rất có khả năng tạo cơ hội cho đám cao thủ nhà họ Khổng. Tuy rằng thân thủ của Lâm Hàn cũng ổn, có thể chạy thoát nhưng số lượng người của đối phương không ít, rất có thể bắt Lâm Hàn ở lại đó.
Nói như vậy, Lam Tư Vũ cũng tính là ân nhân cứu mạng Lâm Hàn rồi.
Nếu đã là ân nhân cứu mạng, đương nhiên anh phải báo đáp tử tế, cứ để cô ta ở bên cạnh mình để từ từ “báo đáp”.
Lam Tư Vũ thấy Lâm Hàn im lặng bỗng có chút sợ hãi, sợ Lâm Hàn lại tìm cái cớ gì đó để này nọ cô ta.
“Tôi đã nói hết những gì mình biết cho anh nghe rồi, anh còn muốn gì nữa?”, Lam Tư Vũ nói đầy bất lực.
Nếu không phải võ công của Lâm Hàn tốt, thuộc hạ của Lâm Hàn vừa đông vừa giỏi, khiến Lam Tư Vũ rơi vào tình cảnh hiện giờ thì một sát thủ cấp Hắc Kim như Lam Tư Vũ, trước nay luôn ngạo nghễ, có bao giờ phải ăn nói nhỏ nhẹ trước mặt người khác chứ?
Lúc này Lâm Hàn mới hoàn hồn, những chuyện anh muốn biết từ chỗ Lam Tư Vũ đều đã biết cả rồi. Mặc dù có thể còn moi thêm được chút thông tin nhưng nó đã chẳng còn quan trọng với anh nữa, dù sao đã có thể chắc chắn được phần nào tình hình.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!